Hoàn toàn không ngờ cô sẽ có phản ứng nhiệt tình trực tiếp như vậy, não Tống Thanh Huy lập tức trống rỗng, tay lại phản ứng nhanh chóng, vô thức đỡ chân của cô, tránh xuất hiện cục diện khó xử khi Diệp Tiểu Muội dùng sức không phù hợp mà nhảy lên.
Nhưng trong mắt mọi người, Tống Thanh Huy phản ứng theo bản năng chính là chứng cứ vợ chồng son vô cùng ăn ý, ánh mắt từ bốn phương tám hướng toàn bộ sảnh sân bay đều đổ dồn vào bọn họ.
Nhóm Diệp Tiểu Muội từ New York bay đến Bắc Kinh, đương nhiên không thể giàu có hào sảng bao cả máy bay, trên máy bay còn rất nhiều những hành khách khác, trong đó cũng không thiếu người nước ngoài tóc vàng mắt xanh. Những người nước ngoài này hoặc là đến Trung Quốc du ngoạn khảo sát, hoặc là vì thăm người thân thăm bạn bè, phát hiện cảnh tượng này cũng đều cảm thấy rất hứng thú mà vây xem.
Có lẽ còn có vài người trong nước cảm thấy cảnh này cay mắt, muốn coi thường nhưng lại không nhịn được liếc thêm vài lần, người nước ngoài lại có vẻ bao dung và nhiệt tình nhiều hơn, họ nhao nhao huýt sáo với Diệp Tiểu Muội và Tống Thanh Huy, còn có người giơ ngón tay cái lên kêu “good” với bọn họ, có lẽ là sợ bọn họ nghe không hiểu, còn cố ý dùng từ đơn giản nhất, có độ phổ cập cao nhất.
Nhưng Tống Thanh Huy vẫn bị họ làm cho mặt đỏ tới mang tai, suy nghĩ lung tung cũng tan thành mây khói, lúc này chỉ vội thấp giọng nói với Diệp Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-o-nien-dai-van-an-no-cho-chet/3835900/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.