Dù sao người cha tâm địa sắt đá như người cha đội trưởng cũng không chịu nổi "đòn sát thủ" của cô, được cô tâng bốc rất vui vẻ, ở trong cái nhìn của Diệp Tiểu Muội, so với mẹ Tống và người cha đội trưởng, lỗ tai không quá mềm, nể mặt nhà vệ sinh mới, cô ra sức một chút, cố gắng nịnh mẹ Tống, để bà ấy vui vẻ một hồi.
Có điều sau khi đến nhà họ Triệu, Diệp Tiểu Muội đột nhiên phát hiện cô không cần tốn sức. Họ hàng nhà họ Triệu tuy rằng không nhiệt tình với cô bằng họ hàng nhà họ Tống, nhưng tuyệt đối không lạnh nhạt, quan trọng là biểu hiện của bọn họ vẫn tính hiền hoà thân thiết, cũng không có biểu hiện ra ý tứ chọc cười chế giễu cô vợ là gái quê như mẹ Tống, vì thế tâm trạng của mẹ Tống cũng không tệ, cô cũng không cần nịnh mẹ Tống khiến bà ấy vui vẻ nữa.
Diệp Tiểu Muội ngẫm nghĩ, ngược lại cũng có thể hiểu thái độ của mẹ đẻ của mẹ Tống, cô với anh Tống kết hôn là chắc chắn, ông nội Tống và bà nội Tống cũng không nói gì, ông ngoại bà ngoại nhà họ Triệu dù có cảm thấy hơn người nhiều hơn nữa, cũng không thể nhảy ra quơ tay múa chân. Hơn nữa bọn họ vừa vào cửa, ngoại trừ bà ngoại Triệu lôi kéo anh Tống nhìn một hồi lâu, đau lòng nói anh gầy đi đen đi, lại lôi kéo tay cô khách sáo nói: "Biệt danh là Tiểu Muội à? Đã sớm nghe nói bà thông gia rất thích cháu, hận không thể mỗi ngày mang theo bên người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-o-nien-dai-van-an-no-cho-chet/3835786/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.