Chỉ có một điều khiến Diệp Tiểu Muội cảm thấy đau đầu, là những bác cả, cô cả, anh chị họ còn chưa phân rõ tên, tuy rằng không thể trở về Bắc Kinh với ông bà cụ, nhưng đều rất có lòng gọi điện thoại về chúc năm mới. Giao thừa trưa hôm nay vừa trôi qua, điện thoại của bà Tống đã vang lên không ngừng, bà nội Tống trò chuyện với bọn họ một chút, rồi lại kéo Diệp Tiểu Muội qua giới thiệu, chờ bà ấy khen ngợi cháu dâu một trận, Diệp Tiểu Muội lại nhận lấy điện thoại chào hỏi với người đối diện.
Ngay cả chào hỏi đối diện thẳng mặt xưa nay Diệp Tiểu Muội đều chưa từng sợ, chào qua điện thoại đương nhiên càng tự nhiên hào phóng, tràn trề sức sống, hơn nữa nói tiếng phổng thông rõ ràng, rất dễ dàng có được sự tán thành của họ hàng nhà họ Tống. Ít nhất lúc những bậc cha chú như bác cả Tống và cô cả Tống vân vân trò chuyện với cô, không có một ai không khen cô, cô cả Tống còn nói đã sớm chuẩn bị lễ ra mắt, chỉ là không nghĩ tới năm nay lại không thể về thủ đô, ngày nào đó hỏi bà nội địa chỉ, rồi gửi quà về quê cho cô.
Kiểu họ hàng một lời không hợp lập tức muốn tặng quà, Diệp Tiểu Muội đương nhiên cực kỳ thích, nhưng không chịu nổi quá nhiều cú điện thoại, một buổi trưa nhận mười mấy cuộc điện thoại, mỗi một cú điện thoại bà nội Tống đều giống như nhân viên bán hàng tràn đầy nhiệt tình giới thiệu cô cho đối phương. Sau đó Diệp Tiểu Muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-o-nien-dai-van-an-no-cho-chet/3835779/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.