"Đọc thuộc lòng? Còn là một tháng?" Diệp Tiểu Muội sợ đến hai mắt đăm đăm, đến sách giáo khoa cũng không muốn đưa tay nhận: "Không cần nghiêm túc như thế đâu chứ."
"Có nghiêm túc hay không là chị định đoạt, ai kêu em nói không giữ lời." Tuy rằng cô ấy không biết tại sao Diệp Tiểu Muội đưa nhược điểm tới trong tay cô ấy, nhưng đây chính là điểm chí mạng của Diệp Tiểu Muội, Sở Hàm cười híp mắt nắm nhược điểm của Diệp Tiểu Muội, tự mình đưa sách đến trong tay cô.
Diệp Tiểu Muội khóc không ra nước mắt, cuối cùng cũng không dám bỏ gánh không làm.
Mà Sở Hàm thưởng thức vẻ mặt của Diệp Tiểu Muội, vậy mà cũng không bỏ qua, đi tới khu nhà họ Diệp, còn cười híp mắt nói với đội trưởng Diệp bọn họ: "Chú Diệp thím Diệp, Tiểu Muội cược với cháu, tiền cược là em ấy dựa theo tiêu chuẩn của cháu đọc sách học tập, bây giờ Tiểu Muội thua cuộc, cháu không thể tới đây nhìn chằm chằm mỗi ngày, đành phiền chú Diệp thím Diệp đốc thúc em ấy giúp cháu."
Thực ra Sở Hàm cũng không hi vọng vào Vương Thúy Phân, chủ yếu là cô ấy muốn được đội trưởng Diệp ủng hộ, bởi vì đội trưởng Diệp coi trọng người đọc sách. Mỗi ngày Diệp Tiểu Muội bị ông ấy ép luyện chữ, bảo cô đọc sách gì đó, nghĩ rằng đội trưởng Diệp cũng sẽ không từ chối. Hơn nữa đội trưởng Diệp nói chuyện có tác dụng hơn Vương Thúy Phân nhiều, bởi vì Vương Thúy Phân dễ dàng nhẹ dạ, ngoài miệng nói thì lợi hại, chứ thực ra ở trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-o-nien-dai-van-an-no-cho-chet/3835737/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.