Sở Hàm nói như vậy đương nhiên không phải thật sự muốn để Diệp Tiểu Muội làm chị dâu cô ấy, chỉ là ám chỉ với Vương Thúy Phân, trong những thanh niên trí thức xuống nông thôn bọn họ, thanh niên trí thức nữ là không có cách nào nhất, trong nhà chỉ có thể gấp rút đưa con trai về trước, vì thế chỉ cần thanh niên trí thức nam đồng ý, cơ hội muốn trở về thành phố vẫn dễ làm.
Vương Thúy Phân nghe xong chỉ chọt trán cô ấy quở trách một chút, cũng không hề để trong lòng, Sở Hàm biết thím Diệp vẫn rất tỉnh táo, nhìn lại thanh niên trí thức "biết gốc biết rễ", thím Diệp cũng sẽ không yên tâm gả Tiểu Muội đi.
Đời trước Sở Hàm cũng có con gái, rất hiểu ý nghĩ của Vương Thúy Phân, hi vọng người khác đối tốt với đứa nhỏ, còn không bằng giữ con gái ở bên người để an tâm. Không nói tới gần hai năm đã có cô nhi quả phụ bị thanh niên trí thức vứt bỏ, thời đại này cũng hầu như không có phong tục gả ra ngoài hoặc cưới ở ngoài, ở Song Cương, gả đi tới huyện thành khác đều coi như lấy chồng xa, thím Diệp cũng là người thực tế.
Không nhịn được lại muốn thắp ngọn nến cho thanh niên trí thức Tống, lúc ấy Sở Hàm rất muốn cười trên sự đau khổ của người khác, hiện giờ lo lắng hơn là Diệp Tiểu Muội bị anh dụ dỗ gạo nấu thành cơm, đến lúc đó thím Diệp có nghĩ nhiều đi nữa cũng không có cách nào.
Không nghĩ tới Diệp Tiểu Muội nghe thấy vấn đề của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-o-nien-dai-van-an-no-cho-chet/3835699/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.