Vừa vặn Tống Thanh Huy muốn rút tay về, phát hiện mình càng không có cách nào nhúc nhích, lúng túng mặt lại đỏ, chỉ có thể nỗ lực duy trì trấn định nói: "Ôm ôm ấp ấp, lằng nhà lằng nhằng vốn không phù hợp lễ nghi."
"Nhưng chúng ta đang hẹn hò mà." Diệp Tiểu Muội cây ngay không sợ c.h.ế.t đứng phản bác: "Người khác yêu nhau còn có thể ăn cơm trước kẻng đấy, chúng ta cũng không có, đã đủ khiêm tốn chưa."
Nói thật, nếu không phải đồng ý với chị gái nữ chính, Diệp Tiểu Muội dũng cảm thử nghiệm các loại hoạt động quả thật muốn đi ăn cơm trước kẻng thử, nghe thôi cũng thấy rất k1ch thích.
Vì vậy bây giờ nói đến đề tài này, trong miệng Diệp Tiểu Muội tràn đầy tiếc nuối.
Có điều Tống Thanh Huy không rảnh nghĩ tới giọng điệu của cô, anh cũng sắp bị lời nói của Diệp Tiểu Muội làm cho người ta kinh ngạc đến chết cũng không thôi hù chết, giọng điệu giống như các bà mẹ hỏi con cái rốt cuộc học cái xấu theo ai hỏi Diệp Tiểu Muội: "Em nghe câu nói ăn cơm trước kẻng này từ đâu vậy?"
Phản ứng này của anh Tống có chút không ổn, Diệp Tiểu Muội đương nhiên sẽ không bán đứng nữ chính, cho nên cô nháy mắt treo vẻ mặt vô tội trả lời: "Không phải mọi người đều nói như vậy à?"
"Mọi người?" Tống Thanh Huy hơi nhăn mày, đột nhiên nhớ lại mấy bà cô nhiều chuyện quá mức trong đội, hơn nữa không có kiêng kỵ gì, cái gì cũng dám nói có lẽ do nghe các bà ấy đùa kiểu này, nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-o-nien-dai-van-an-no-cho-chet/3835683/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.