Phản ứng của Tống Thanh Huy quả nhiên dẫn tới các thanh niên trí thức nam khác trong sân hiếu kỳ liếc mắt, thế nhưng rất nhanh bọn họ lại dời đi sự chú ý, ánh mắt rơi đến trên người Diệp Tiểu Muội. Diệp Tiểu Muội càng ngày càng xinh đẹp, khuôn mặt nhỏ vừa tinh xảo vừa sáng rực rỡ, con mắt long lanh nước, xưa nay lại luôn tinh thần phấn chấn, người nào thấy cũng sáng mắt lên, tâm tình tốt hơn một chút. Vì thế từng đồng chí nam trong ký túc xá thanh niên trí thức nhìn đàng hoàng trịnh trọng, trong lòng có rất vừa ý Diệp Tiểu Muội mỗi ngày đến chơi, bọn họ không muốn làm gì, chỉ muốn thưởng thức người con gái đẹp như hoa như ngọc một chút.
Đáng tiếc cô gái xinh đẹp như hoa như ngọc đến ánh mắt cũng không chia cho bọn họ, cô tự mang một cảm giác kiêu ngao không coi ai ra gì, trong nhiều người như vậy cô chỉ nhìn "người quen" thanh niên trí thức Tống của mình, giống như toàn bộ thế giới chỉ quan tâm một mình anh. Ban đầu có lẽ Tống Thanh Huy chính là bị phần "chăm chú" này của cô đả động.
Hai mắt Diệp Tiểu Muội sáng lên nhìn anh vài lần, lúc này mới chậm rãi nói: "Em tìm chị Sở Hàm chơi."
Nhiều người nhìn như vậy, cô cũng không thể tìm anh Tống ôm hôn chứ.
Tống Thanh Huy trầm mặc nhìn cô: "…"
Trên lý trí anh biết đây là bình thường, trong lòng vẫn có chút thất vọng, còn tưởng rằng quan hệ bọn họ đã xảy ra thay đổi, Tiểu Muội sẽ để ý anh hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-o-nien-dai-van-an-no-cho-chet/3835680/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.