Sau đó ngày hôm sau trời còn chưa sáng, Diệp Tiểu Muội đã bị mẹ cô đào từ trên giường lên.
Không có xe, vào thành phố dựa cả vào hai chân, đại đội Song Cương vẫn tính là rất được trời cao ưu ái, đường đi tới trấn không tới nửa tiếng, vào trong thành phố cũng không vượt qua nửa ngày, có thể gọi là "giao thông tiện lợi". Chỉ vì ưu điểm này, nam thanh niên trong đại đội Song Cương không bao giờ thiếu vợ, rất nhiều cô gái ở thôn xóm xa xôi vót đến nhọn cả đầu cũng muốn "gả ra bên ngoài".
DTV
Ngày hôm qua Diệp Quân Hoa ăn cơm trưa ở căn tin đơn vị xong mới khởi hành, trời chưa tối đã về tới nhà, vì thế Diệp Tiểu Muội vào trong thành phố chơi với anh cô, chỉ cần thức dậy đủ sớm, ngày hôm đó đi rồi về cũng không thành vấn đề.
Diệp Thư Hoa mơ màng thức dậy từ trên giường, cũng không cần ăn mặc này nọ, chải tóc rửa mặt, mang lương khô đi là có thể ra cửa. Ngày hôm nay cô không có tâm tình mân mê tạo hình gì, bởi vì trước khi ngủ đã dự định rồi, thừa dịp cơ hội vào thành phố, lấy tóc bán giá cao, đổi kiểu tóc mới, sau đó cầm "khoản tiền kếch xù" đi mua sắm. Mẹ cô để cô vào trong thành phố chơi, cũng không có ý cho cô tiền để cô mua mua mua, cô vẫn phải có chút tính toán.
Nếu đã sắp bán tóc, vậy b.í.m tóc tinh xảo đến đâu cũng không có ý nghĩa gì, Diệp Tiểu Muội cứ tùy ý. Mà cô tùy tiện cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-o-nien-dai-van-an-no-cho-chet/3835608/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.