Vì Lâm Hồng Mai cũng có đãi ngộ như vậy khi mang thai Đại Bảo, Tống Tú Tú cũng không nên thua kém quá nhiều, ở phương diện này Lâm Thúy Phân đều rất công bằng.
Chẳng qua mấy tháng nay Tống Tú Tú lo được lo mất, lúc này nghe được lời mẹ chồng, cuối cùng mới yên tâm, cũng tăng hai phần hảo cảm với cô em chồng không có ý kiến gì với sự sắp xếp của mẹ chồng.
Nói thật, Tống Tú Tú cũng không có ý kiến gì với cái thai này của mình, dù là con gái cũng là cốt nhục của cô ta, tất nhiên không có đạo lý làm mẹ mà ghét bỏ con mình, cô ta chỉ sợ nhà chồng vì thế mà trách móc mình nặng nề. Đặc biệt là mẹ chồng, nuôi lớn ba người con trai cho nhà họ Diệp, bà là người có tư cách và lập trường trong việc bới móc này nhất.
Thế nhưng không ngờ đến mẹ chồng lại không nói gì, thậm chí cô em chồng ngày xưa không hòa hợp nhất với cô ta, cũng không nhân cơ hội này nói xấu với bố chồng mẹ chồng hay thậm chí cả anh hai của mình. Cô em chồng luôn được mẹ chồng và mọi người yêu thích, có nói gì thì họ đều sẽ ghi nhớ trong lòng,nếu muốn nói xấu cô ta thì cũng rất đơn giản.
Cả mẹ chồng và em chồng đều không có ý ghét bỏ cô ta, nhưng chị dâu cả đứng chung trận doanh với cô ta, không biết vô tình hay cố ý rảnh rỗi sẽ liếc nhìn bụng của cô ta. Còn chọn lúc cả nhà tụ họp đông đủ giả vờ giả vịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-o-nien-dai-van-an-no-cho-chet/3835579/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.