Lúc này, thấy Thường Quyên Quyên xách cá đi đến bên cạnh, còn cười chào hỏi mình, Diệp Thư Hoa vô cùng vui mừng, viết chữ cũng rồng bay phượng múa.
Cô mặt mày hớn hở ghi tên của Thường Quyên Quyên, Diệp Thư Hoa lại chỉ vào cột ấn dấu tay, thúc giục nói: "Đồng chí Thường, ấn dấu tay xuống chỗ này, cô có thể về rồi." Thường Quyên Quyên nhìn theo ngón tay của cô, cũng nghiêm túc cúi người ấn dấu tay, khích lệ nói: "Quả nhiên chữ viết của Tiểu Muội rất đẹp, chú Chí Căn tìm cô làm ghi chép đúng là thích hợp."
Diệp Tiểu Muội cũng không thèm để ý những cái hư danh này, nhưng bây giờ thấy Thường Quyên Quyên cầm đầu đám thanh niên trí thức, ở trong mắt cô lại vô cùng đáng yêu, hơn nữa động tác của Thường Quyên Quyên cũng nhanh nhẹn, không làm trễ thời gian của cô một chút nào. Hảo cảm của Diệp Thư Hoa đối với cô ta tăng cao hơn, vì vậy lần đầu tiên vui vẻ thổi phồng lại cô ta hai câu: "Quá khen, đồng chí Thường học thức uyên bác, khẳng định chữ viết cũng không kém."
Trong lòng Thường Quyên Quyên còn đang suy nghĩ đến chuyện thím trong đội muốn giới thiệu đối tượng cho Diệp Tiểu Muội, hoàn toàn không có tâm trạng thưởng thức chữ của Diệp Tiểu Muội. Ngay cả in dấu tay cũng là làm theo vị trí mà đối phương chỉ, cô ta tùy ý nhìn lướt qua, cảm giác là tên mình, vội vàng làm theo.
Chẳng qua phản ứng cười rực rỡ như hoa mùa xuân của Diệp Tiểu Muội, trái lại làm cho cô ta có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-o-nien-dai-van-an-no-cho-chet/3835532/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.