Diệp Quân Hoa biết rất rõ ràng trong vòng hai đến ba năm mình không thể nào trở thành công nhân chính thức được, trước mắt vẫn nên làm việc đàng hoàng, cũng không cần sốt ruột vị trí chính thức kia. Giống với loại người không có bối cảnh như anh ấy, cũng không phải là con em của nhà máy nếu không chăm chỉ làm việc, trái lại lúc nào cũng có thể bị thay thế.
Cho nên hai tháng cuối năm này, anh ấy cũng không thể xin nghỉ, dù sao anh ấy không có vợ không có con cái cần quan tâm, trong nhà tất cả đều tốt, không có nỗi lo về sau, cũng rất nguyện ý thay ca với những đồng chí cũ kia, làm nhiều chuyện tốt nâng cao danh tiếng của mình. Thuận tiện hai tháng này làm việc, cũng có thể xin nghỉ nhiều vào năm sau, sau này có rất nhiều chỗ tốt.
DTV
Diệp Quân Hoa cũng đã nói ý định của mình với vợ chồng đội trưởng Diệp, bọn họ cũng rất ủng hộ, bây giờ cũng không cần thiết phải giải thích cho em gái, dù anh ấy có nói nhiều đi nữa, cô bé ngốc này cũng chưa chắc có thể hiểu được.
Thật ra Diệp Thư Hoa cũng có thể hiểu được, công việc bận rộn cũng không có cách nào, từ nhỏ cô đã nghe lời này rất nhiều lần, lời của anh ba Diệp lập tức làm cho cô nhớ khi còn bé.
Đại khái là năm lớp bảy, khi đó cha mẹ của Diệp Thư Hoa đã ly hôn được hai năm, nhưng khi đó cô không có khái niệm này, bởi vì từ khi có ký ức, cô đã sống với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-o-nien-dai-van-an-no-cho-chet/3835504/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.