Tốc độ thay đổi sắc mặt của Diệp Thư Hoa làm cho Tống Thanh Huy nhìn đến ngây người, tiếp đó mím môi cười khẽ, thầm nghĩ quả thật cô gái này thật dễ dụ, người khác nói gì cô tin cái đó.
Lúc này Tống Thanh Huy khôn khéo tỉ mỉ hoàn mỹ bỏ quên sự tin cậy có chút không đúng lúc của Diệp Thư Hoa với mình.
Trên đường xảy ra nhiều chuyện như vậy, cuối cùng bọn họ cũng đến nhà họ Diệp, Vương Thúy Phân và Lâm Hồng Mai cùng đi ra từ phòng bếp. Một người là bận rộn tiếp khách, một người là không kịp chờ đợi ôm con trai mập mạp đi ra ngoài hơn nửa giờ về phòng bú sữa.
Lúc đi đến gần nhà họ Diệp, vì tránh hiềm nghi Tống Thanh Huy trả bé mập cho Diệp Thư Hoa, anh chỉ xách quà của mình. Chẳng qua nhóc này dày vò lâu như vậy, có thể cũng vừa mệt vừa đói, lần này rất phối hợp để cho mẹ mình ôm mình từ trong lòng cô út đi.
Lâm Hồng Mai không khỏi liếc nhìn Diệp Thư Hoa, nở nụ cười rực rỡ: "Đại Bảo có chút nghịch ngợm, hôm nay thật khổ cực cho Tiểu Muội rồi."
"Không sao, ai bảo thằng bé là cháu trai cả của em chứ." Diệp Thư Hoa tự nhận mình trả lời rất rộng rãi, cô cũng nhìn không hiểu sự hãnh diện trong mắt của Lâm Hồng Mai. Tất nhiên dù cho nhìn thấy được, vào lúc này cũng sẽ không để trong lòng, bởi vì cô đang căng thẳng chú ý mẹ mình và Tống Thanh Huy đang khách sáo nói chuyện với nhau, rất sợ một người không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-o-nien-dai-van-an-no-cho-chet/3835473/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.