Nhan Lăng vốn đang nhìn thịt trong bát, tuy đã ăn no, nhưng cô cảm thấy mình vẫn có thể ăn được hai miếng thịt nhỏ nữa, vừa không chú ý thì đã bị Hà Văn Viêm cắn cho một cái, nhất thời bối rối, tiếp đó nhìn Hà Văn Viêm với vẻ mặt không tin được.
Lúc phát hiện cậu còn định cắn thêm một cái nữa, Nhan Lăng vội vàng trốn vào mẹ: "Mẹ."
Cậu ta cắn con.
"Đứa bé này." Trần Trân nhanh tay lẹ mắt bế con trai lại: "Vừa không nhìn một cái là lại giở trò, sao con lại bắt nạt Bé Cưng? Lớn như vậy rồi mà còn bắt nạt người khác?"
"Kìa chị, hai đứa trẻ chơi với nhau, sao lại nói là bắt nạt? Tính tình Bé Cưng như vậy, có gì không ổn là nhõng nhẽo, lát nữa là lại bình thường thôi." Từ Kim Yến vừa nói vừa bế Nhan Lăng lên: "Nào, để mẹ xem."
"Phù phù." Nhan Lăng ngẩng đầu lên cho chị xem mặt mình.
"Được rồi, để mẹ thổi phù phủ cho Bé Cưng nhé." Từ Kim Yến nhẹ nhàng thổi vài cái: "Được rồi, còn đau không?"
"Ừm!" Nhan Lăng gật đầu, tỏ vẻ tủi thân.
Từ Kim Yến dở khóc dở cười, quay sang lắc đầu ý bảo không có việc gì với Trần Trân đang vô cùng lo lắng, sau đó lấy khăn tay lau sạch nước bọt trên mặt Nhan Lăng.
Sau đó chị tiếp tục hỏi con gái: "Trên mặt con còn đau không?"
Không biết mẹ lại đột nhiên hỏi câu này, Nhan Lăng nhìn Hà Văn Viêm đang được Trần Trân ôm trong lòng, lại nhìn Từ Kim Yến, cuối cùng nhìn và thịt, suy tư một hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nuong-chieu-phuc-nu-ba-tuoi-ruoi/990171/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.