“Đâu có, ngày hôm qua quên mất không nhặt, vừa nãy cho gà ăn mới nhìn thấy. May mà em nhìn thấy chứ để đến chiều ra nhiều trứng, chen nhau không chừng lại vỡ.” Từ Kim Yến cất trứng gà vào trong bếp, số này giữ lại để ăn.
Vừa nãy là chị nói dối, thực ra hôm qua đã lượm trứng rồi, mấy quả trứng này là đẻ lúc đêm. Từ khi trong nhà không còn gà trống, mấy con gà mái bỗng chịu đẻ trứng hơn, một ngày được hai quả, chuyện này chỉ có người trong nhà mới biết.
Cất trứng gà xong, Từ Kim Yến thấy con gái đang giơ chân ra gặm, Hà Văn Viêm bên cạnh thấy vậy cũng bắt chước.
“Lại thấy ngứa chân răng rồi hả?” Từ Kim Yến bước tới: “Chị biết không, ngồi trên giường mười bận thì tám bận gặm chân, gặm một lát thì bỏ ra, lúc sau lại gặm tiếp.”
Nhan Lăng vốn đang gặm chân, nghe vậy ngẩng đầu lên nhìn, sau đó lại cúi đầu nhìn lại chân tay mình, chậm chạp phát hiện ra chuyện mình vừa làm, ghét bỏ giấu tay ra sau người, nỗ lực quên đi bản thân vừa làm cái gì. Liếc thấy Hà Văn Viêm cũng đang gặm chân, ngón tay khẽ chỉ trỏ nhắc nhở người gặm chân không chỉ có mỗi mình cô, đối phương cũng gặm.
“Xem đi, lại ghét nhau rồi.” Từ Kim Yến móc chiếc khăn trong người ra lau nước miếng cho hai đứa nhỏ.
“Ai cũng bảo trẻ nhỏ gặm chân sẽ thông minh, Văn Viêm cũng gặm, chỉ là hai tháng nay không thấy gặm nữa, phỏng chừng bây giờ mới nhớ ra.” Trần Trân cũng cười, cẩn thận ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nuong-chieu-phuc-nu-ba-tuoi-ruoi/990151/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.