“Mẹ Tiểu Phong mới đến à?”
“Vâng.” Từ Kim Yến ngẩng đầu lên nhìn: “Chị cũng vừa đến sao? À, đứa nhỏ cũng đi theo hả.”
“Ở nhà không yên với nó, mẹ chồng chị không coi được, không bằng dẫn ra đây.” Trần Trân bất đắc dĩ nói: “Em nói xem sinh cùng ngày mà con bé nhà em ngoan quá, sao đứa nhỏ nhà chị lại thế này?”
Vừa nói xong bé trai trong lồng ngực Trần Trân đã lộn xộn, miệng hô một câu không rõ.
“Nghe lời.” Trần Trân đã quen nên không còn nổi nóng nữa, ngại Nhan Lăng đang ngủ nên thấp giọng nhắc nhở con trai, nhưng mà không những không bảo được, trái lại còn đánh thức Nhan Lăng.
“Đứa nhỏ này.” Trần Trân lúng túng, chị vừa nhắc con đừng ầm ĩ, cuối cùng bản thân lại đánh thức con người ta, còn chuyện nào mất mặt hơn không?
“Không sao đâu chị, đứa nhỏ mới mấy tháng, đã biết gì đâu, bây giờ không muốn được ôm chỉ muốn xuống chơi, con bé nhà em ở nhà cũng vậy, thả ra một lúc cũng tốt.” Từ Kim Yến cũng không để bụng, con gái vẫn chưa buồn ngủ, nếu buồn ngủ thật thì dù nói to thêm nữa con bé cũng không tỉnh.
“Vậy sao được, chắc chắn là thằng quỷ nhỏ này làm ồn, con bé vốn ngủ chưa sâu giấc.” Trần Trân biết đối phương đang khuyên nhủ mình: “Thằng nhỏ này không đánh không được, ngày nào cũng phá làm chị đau đầu.”
“Con bé nhà em không giống mấy đứa trẻ khác, nếu không buồn ngủ thì có ép cũng không ngủ được, mà đã ngủ thì ngủ cả ngày không dậy, đoán chừng vừa nãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nuong-chieu-phuc-nu-ba-tuoi-ruoi/990143/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.