Mạnh Y Y không vui, lên tiếng phản bác: “Lâm Lâm, chẳng lẽ em muốn ở lại chỗ này rồi sống chung với mấy người kia?”
Khương Lâm nhướng mày, sờ lưỡi hái, nhàn nhạt nói: “Đúng vậy, em cảm thấy mình không thể bỏ hai đứa con của mình mà đi được.”
Bà đây làm gì có nơi nào để đi! Đi lên đó để làm tiểu tam của Biện Hải Đào chắc? Không bằng trực tiếp băm hắn còn hơn!
Nhà ở nông thôn không đủ sáng sủa, Khương Lâm lại đứng ở chỗ tối phía sau cửa, Mạnh Y Y nhìn không rõ cô có biểu tình gì, chỉ có thể nhìn đến gương mặt xinh đẹp, cùng với đôi mắt đen láy trong veo đang nhìn chằm chằm vào cô ta.
Mạnh Y Y cười nói: “Lâm Lâm, đừng nói là em không muốn rời khỏi Trình Như Sơn đấy chứ?.”
Khương Lâm: “Trình Như Sơn? Bộ dạng của anh ta như thế nào cô còn không nhớ rõ, có cái gì mà luyến tiếc?”
Sự nghi ngờ của Mạnh Y Y lại càng thêm mãnh liệt, cô ta vẫn luôn thử Khương Lâm, hoài nghi có phải cô cũng giống như cô ta, hiện tại xem ra đầu óc bị hỏng thật rồi? Ngày hôm qua lúc trời chạng vạng, cô ta đã đi tìm thầy thuốc trong thôn xác nhận qua. Thầy thuốc trong thôn ai cũng đều được huấn luyện nhiều lần để trị vài bệnh vặt như đau đầu nhức óc, kê vài liều thuốc an thần linh tinh, dù không xem được bệnh, nhưng việc này cũng không ảnh hưởng đến sự khoe khoang của hắn ta.
Hắn nói đầu là bộ phận vừa cứng rắn lại vừa là cơ quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nu-thanh-nien-tri-thuc-buu-han/4094590/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.