Trình Như Sơn nhìn thoáng rồi đưa tay cầm lấy, mặc dù từ trước đến nay anh luôn bình tĩnh và đạm mạc, đối với vật ngoài thân cũng không để ý nhiều, nhưng lúc này cũng không kiềm chế nổi mà hai mắt sáng ngời: Thế mà lại có bảy ngàn khối.
Thời bây giờ, công nhân bình thường một tháng cũng chỉ có hơn ba mươi khối, xã viên bình thường một ngày cũng vậy, cũng chỉ có thể kiếm được chút tiền, cho nên số tiền này quả thực là một con số khổng lồ.
Ngoại trừ khoản ăn mặc có chút tiêu phí thì cũng không có gì phải lo nhiều.
Sầm đội trưởng nghiêng đầu liếc mắt nhìn cậu ta một cái, rốt cuộc thì trên mặt Trình Như Sơn cũng có một chút biến hóa, khụ khụ, không dễ dàng a, phía trước cái cậu này cười đều giả mù sa mưa mà dẫn dắt châm chọc, thế nhưng lúc này lại thấy tiền là sáng mắt!
Hắn vỗ vai Trình Như Sơn lần thứ hai: “Được rồi, đi làm thủ tục về nhà đi. Lúc đưa vật tư đến, nhớ đưa tới đây cho chúng tôi ít rau dưa, trứng và cá đấy.”
……
Sau một đêm ngủ say, buổi sáng, Khương Lâm tỉnh lại còn có chút mơ hồ, mở to mắt ra thấy trên nóc nhà đã mù mịt khói, thân cây gỗ lương cao lớn, phòng được quét vôi tường, nhìn có chút giống phòng của bà ngoại mình.
Mẹ của cô tái giá gả cho một người khác, mà mẹ con hai người bọn họ là một đôi tinh quái. Trước mặt mẹ Khương Lâm thì đối xử với cô rất nhiệt tình. Trước khi em trai cô được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nu-thanh-nien-tri-thuc-buu-han/4094586/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.