Trăng treo trên ngọn cây, ban đêm cuối thu thỉnh thoảng có tiếng ếch kêu lác đác, nhưng cũng giống như phù dung sớm nở tối tàn.
Ánh trăng sáng ngoài cửa sổ dịu dàng chiếu vào trong phòng, người ở trên giường đột nhiên mở mắt ra, Giang Sơ Nguyệt ôm chăn ngồi dậy, vỗ trán mình một cái.
"Trời ơi, đến hợp tác xã Cung - Tiêu mua đồ tuy nói có những thứ không cần phiếu, nhưng đó cũng là những mặt hàng không hoàn chỉnh, người khác không coi trọng những đồ này lắm, những thứ này đều sẽ bán giảm giá cho những bà con không có phiếu ở nông thôn."
"Thẩm Như Quy xách một túi đồ lớn như vậy sang đây, rất rõ ràng đây đều là đã dùng phiếu nha!"
Giang Sơ Nguyệt không khỏi lại vỗ trán mình thêm lần nữa, lẩm bẩm nói: "Mình đã nói có chỗ nào đó không đúng mà, được rồi, ân huệ lần này đúng là mắc nợ quá lớn rồi, cho dù nấu mười đĩa đầu cá hấp ớt cũng vẫn không đủ."
Hai vai Giang Sơ Nguyệt không khỏi sụp xuống, quay đầu nhìn về phía cánh cửa sổ hẹp duy nhất trong phòng với vẻ mặt phiền muộn.
Vầng trăng là trăng lưỡi liềm, còn mấy ngày nữa mới đến 15, nhưng ân huệ mà cô mắc nợ Thẩm Như Quy, hình như trong lúc bất tri bất giác càng càng nhiều.
"Haizz......"
Giang Sơ Nguyệt lật người trên giường, bất giác thở dài.
Nếu không phải những lời mà Dương Bình nói hôm nay đó, thực ra đối với Giang Sơ Nguyệt mà nói, gặp phải khó khăn liền tìm Thẩm Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nu-dau-bep-xinh-dep/3559494/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.