"Được đó được đó, đó là ý kiến hay." Không đợi Giang Kiến Văn và Giang Sơ Nguyệt đồng ý, Lý Vĩ Minh là người đầu tiên đồng ý.
"Giang Tiểu Hoa, sáng sớm ngày mai anh đi lên trấn mua thịt, em nấu cho anh ăn nhé!" Lý Vĩ Minh hưng phấn cực kỳ.
Giang Sơ Nguyệt cảm thấy quả thực không nhìn nổi.
Nhìn thì anh chàng vừa đứng đắn vừa tinh thần, ai có thể biết, anh ta lại là một kẻ ngốc.
"Chẳng phải anh nói không gọi em là Giang Tiểu Hoa sao?" Giang Sơ Nguyệt nghiêm túc nhìn về phía Lý Vĩ Minh.
Trên mặt của Lý Vĩ Minh vốn đang hưng phấn, bỗng nhiên bị câu hỏi của Giang Sơ Nguyệt làm cho ngơ ngác, biểu cảm trông có vẻ ngây ngốc.
Người ở trong phòng lập tức bị vẻ mặt của Lý Vĩ Minh làm cho buồn cười, bầu không khí vừa rồi có chút nghiêm túc bỗng trở nên nhẹ nhàng hơn một chút.
Giang Kiến Văn nhìn Giang Sơ Nguyệt cười cười, nói với trưởng thôn: "Tôi nghĩ ý tưởng của anh không tồi," Ngay sau đó cười khổ, "tuy chỉ trị ngọn không trị gốc, nhưng tốt xấu gì cũng coi như là một biện pháp."
Thẩm Như Quy ngước mắt nhìn Giang Kiến Văn, nói: "Chú Giang, chú đừng lo lắng. Trong lúc chú và dì không ở nhà, cháu và Vĩ Minh sẽ chăm sóc Sơ Nguyệt và Chó Con thật tốt."
Nói xong, nhìn thẳng vào tầm mắt của Giang Sơ Nguyệt, cười khẽ, "Cố gắng không để em ấy và Chó Con bị người khác bắt nạt."
Nghe vậy, Giang Kiến Văn không trả lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nu-dau-bep-xinh-dep/3557699/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.