Lý Vĩ Minh ho một tiếng, nhận lấy cái giỏ trong tay Giang Sơ Nguyệt, "Không phải đều là rang chung với đường sao? Nấu như vậy có thể ăn được?"
Giang Sơ Nguyệt không thể nhịn được trợn tròn mắt, ngây ngốc, đường không cần tiền à?
Nhưng ngoài mặt lại nở một nụ cười nhạt, "Anh nói đến hạt dẻ rang đường sao? Em chưa từng ăn, không biết món đó làm như thế nào, vì vậy liền đem đi luộc." Dừng một chút, "Em vừa mới ăn thử một miếng, mùi vị rất ngon, anh ăn thử xem?"
Lý Vĩ Minh mất cả buổi để chọn trong chiếc giỏ, dường như anh ta rất miễn cưỡng, cầm lên một cái, cắn một miếng, cảm giác sần sật hơi giống như bánh đậu xanh, nhưng hương vị không ngọt bằng bánh đậu xanh, nhai kĩ, nó đặc mềm giống như bánh đậu đỏ, ừ, không tệ, quả thật rất ngon.
Anh ta ăn xong, lúc theo bản năng chuẩn bị ăn miếng thứ hai, đối diện với ánh mắt mỉm cười của Giang Sơ Nguyệt, cười ha ha, "Anh nếm thử giúp họ, rồi mới bưng vào cho họ ăn."
Nói rồi, làm như thể lo lắng Giang Sơ Nguyệt không tin, lại nhấn mạnh nói: "Em không biết đâu, một vài người, đặc biệt là Thẩm Như Quy, quả thực chính là thể lực yếu ớt từ trong xương cốt, nếu anh không nói anh thật sự từng ăn qua, thứ này thật sự có thể ăn được, bảo đảm họ đều sẽ không liếc nhìn một cái."
Ha, định vị rất chuẩn xác, chủ tử trong cung mỗi lần trước khi ăn, không phải đều có một vị công công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nu-dau-bep-xinh-dep/3543261/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.