Ánh mắt Lưu Phương lập lòe, "Sao lại...sao lại chăm sóc...không tốt? Có ăn có uống, còn... còn..."
Đối diện với ánh mắt lạnh lẽo của Giang Kiến Văn, giọng của Lưu Phương càng ngày càng nhỏ, ánh mắt bà ta thường liếc cửa phòng bếp, ông già và con trai nhỏ sao còn chưa tới? Đây là ngủ chết luôn rồi à?
Giang Kiến Văn nhìn ánh mắt trốn tránh của Lưu Phương, mím môi, hỏi lại một lần, "Không phải mẹ đã nói, con và Phân Nhi cố gắng làm việc bên ngoài, mẹ ở nhà chăm sóc hai đứa nhỏ rất tốt sao?"
Lưu Phương mở miệng thở dốc, đang muốn nói chuyện, bà ta mắt sắc thấy được Giang Lão Tam đang đi về hướng này, đột nhiên giống như tìm được chỗ dựa, bước một bước xa, vòng qua Giang Kiến Văn, nhảy tới phía sau Giang Lão Tam, ấm ức la lên: "Giang Lão Tam, tôi không sống được nữa. Cả đời tôi đã làm trâu làm ngựa cho nhà họ Giang các người, kết quả, tên Giang Kiến Văn không có lương tâm này còn nói tôi bạc đãi con của nó."
"Tôi không sống nổi nữa, sống không nổi nữa rồi, con trai ruột của tôi muốn ra tay đánh tôi đó a ~~~"
"Số tôi khổ quá mà, sinh đứa con trai tưởng sẽ được hưởng phúc, kết quả nuôi lớn con trai rồi bây giờ nó lại muốn đánh bà đây."
"Lão đại." Giang Lão Tam bất mãn nhìn về phía Giang Kiến Văn.
Giang Kiến Văn nhìn Giang Lão Tam, ánh mắt hờ hững, "Ba, con vừa thấy mẹ đang đánh Tiểu Hoa nên hỏi hai câu, kết quả mẹ liền nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nu-dau-bep-xinh-dep/3452083/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.