Nữ đồng chí kia tức giận nhìn Dương Quân Tô một cái, lại quét mắt nhìn mọi người một cái, căm giận nói: "Giác ngộ của các người đều quá thấp."
Nói xong, cô ta bưng chậu rửa mặt đi ra.
Cô ta vừa đi, mọi người cười càng vang dội, mọi người vừa cười vừa nhìn về phía Dương Quân Tô, đều cảm thấy nữ đồng chí này nói chuyện thật thú vị.
Hai cô gái cũng mang theo màn ở phía đối diện đi tới chào hỏi với Dương Quân Tô.
Hai cô gái này đều hai mươi tuổi, một người da đen mắt to, nói chuyện rõ ràng mạch lạc. Một người mập trắng đáng yêu, khí chất có hơi giống Cao Khiết. Mắt to tên Trịnh Hoan, mập trắng tên Chu Viên Viên.
Chu Viên Viên nhỏ giọng nói cho Dương Quân Tô: "Nữ đồng chí vừa rồi tên là Lý Vệ Hồng, là phần tử tích cực nổi tiếng của phân trường số một, người ta tư tưởng giác ngộ rất cao, thấy ai không vừa mắt liền phê bình giáo dục, tất cả mọi người không chịu được cô ta nhưng chúng tôi đều không nói lại cô ta. Vừa rồi cô đáp lại quá hay."
Dương Quân Tô nói: "Tôi cũng là vì tốt cho cô ta, muốn giúp cô ta tiến bộ."
Chu Viên Viên hiểu ý cười một tiếng.
Trịnh Hoan: ". . ." Cô ấy cảm giác Lý Vệ Hồng đã gặp đối thủ rồi.
Mọi người thu dọn xong giường chiếu, trời đã sắp tối rồi, tiếng còi ăn cơm vang lên, mọi người mau chóng cầm hộp cơm đi mua cơm.
Cơm tối là màn thầu hoa màu cùng cải trắng hầm khoai tây. Màn thầu vừa chua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nu-cuong-nhan/4007181/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.