Vẻ mặt Vương Lợi chuyển từ đỏ sang trắng, lại từ trắng sang xanh. Cô ả hét lớn lên: "Họ Dương kia, tôi liều mạng với cô!"
Cô ả giống như một con dã thú điên cuồng nhào về phía Dương Quân Tô, Dương Quân Tô duỗi chân dài ra, sau đó có một cú ngã rất điệu nghệ. Một tiếng bịch vang lên, Vương Lợi ngã nhào tới trước mặt cô, tư thế như chó gặm phân.
Mọi người lại cười lớn thêm lần nữa.
Dương Quân Tô rút chân về, chân dài thật là tốt, gàn người cũng lưu loát như vậy.
Vương Lợi cố gắng đứng dậy, cô ả còn định đánh lại lần nữa, Dương Chiêu Đệ dũng cảm lao ra ngăn trước mặt em gái. Dương Đình Đình cũng chen từ trong đám người ra muốn giúp chị cả. Những người khác vội vàng tiến lên ngăn cản.
Vương Lợi vừa nhìn ba người đối diện, còn mình chỉ có một người, địch nhiều ta ít, nếu thật sự đánh nhau thì người chịu thiệt chính là cô ả. Bởi vậy trong khi người khác đang giằng co, cô ả cũng thuận dốc đi xuống, vừa đi vừa mắng: "Dương Chiêu Đệ, Dương Quân Tô, hai người đê tiện các cô cứ chờ cho đó tôi."
Dương Quân Tô cũng không tức giận: "Đồ đê tiện, cô cút đi. Cả nhà lão Vương Bát mấy người cút hết đi, nếu không tôi cho mấy người vào nồi hầm lên cho chó ăn."
Vương Lợi vừa tức giận rời đi vừa chửi rủa.
Hiện trường vẫn náo nhiệt vô cùng, mấy đồng nghiệp của Dương Chiêu Đệ đứng vây quanh Dương Quân Tô, nhiệt tình mời cô vào ký túc xá uống miếng nước nghỉ ngơi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nu-cuong-nhan/4007175/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.