Dương Quân Tô không thèm để ý, hết sức chuyên tâm ăn cơm, cô rốt cục cũng ăn được đồ ăn khiến mình hài lòng, dốc hết sức khen chị cả vài câu.
Cơm nước xong xuôi, Dương Đình Đình cướp việc rửa chén, Dương Chiêu Đệ cùng Dương Phán khuyên Dương Quân Tô đi dỗ dành mẹ.
Dương Quân Tô lạnh nhạt nói: "Chờ bà ấy suy nghĩ rõ ràng rồi em lại nói chuyện với bà ấy."
Hai người thấy không khuyên nổi, cũng chỉ đành coi như thôi. Dương Chiêu Đệ lại ở thêm một hồi, mới mang theo hai đứa bé rời đi, hai đứa bé đều không muốn rời đi.
Dương Quân Tô rửa mặt xong, trở về phòng đọc sách.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra. Sáng sớm hôm sau, Dương Quân Tô kêu Dương Đình Đình đi trên trấn, chỗ này bọn họ đến trung tâm trấn có buýt, bảy giờ có một chuyến.
Hai người chuẩn bị xong, đang muốn rời đi, Diệp Hương Vân chạy ra hỏi: "Các con không ăn điểm tâm?"
Dương Quân Tô nói: "Đến trấn ăn." Cô muốn ăn bánh quẩy sữa đậu nành, mỗi ngày ăn bánh bột ngô, trong miệng nhạt đến mức có thể nhảy ra một con chim rồi.
Diệp Hương Vân suýt chút thốt ra: "Qủa thật giống y đúc cha chị." Cũng may, bà không có nói ra.
Lúc hai người ở trên đường chờ xe, Dương Đình Đình từ đáy lòng nói ra: "Chị ba, chị thật dũng cảm, vậy mà tối hôm qua chị lại dám nói ra những lời ấy." Cô ấy ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
Dương Quân Tô thừa cơ tẩy não Dương Đình Đình: "Cuộc sống chính là trò chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nu-cuong-nhan/4007168/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.