Ánh mắt Dương Lợi Dân trợn tròn: "Hóa ra đều là lỗi của tao à?"
Dương Quân Tô lớn tiếng hỏi ngược lại: "Không phải lỗi của cha thì là lỗi của ai? Chẳng lẽ lại là lỗi của con?"
"Đó là lỗi của mày. Mày là đứa con bạch nhãn lang không có lương tâm!"
Dương Quân Tô đối chọi gay gắt: "Cha là cha của con, sao cha có thể nói con như thế? Cũng giống như tài liệu, cha là bản gốc, còn con là bản sao của cha. Nếu có một bản sao nào của con bị sai sót thì chắc chắn là do bản gốc có vấn đề!"
Dương Lợi Dân: "..." Ông ta nhất thời không cách nào phản bác.
Hồi lâu sau, ông ta mới oán hận nói: "Bản gốc cái con mẹ mày. Mẹ mày mới là bản gốc, mày là do bà ta sinh ra."
Dương Quân Tô: "Nếu không có cha phối hợp thì một mình bà ấy có thể sinh ra con sao?"
Tâm trạng của Dương Lợi Dân vô cùng buồn bực, ông ta cũng không ăn bữa sáng nữa mà đứng dậy rời đi. Trước khi đi ông ta còn lớn tiếng quát về phía Diệp Hương Vân: "Tôi đi làm, sẽ đến nhà ăn ăn sáng. Bà quản con gái của bà cho tốt đi."
Dương Lợi Dân vừa đi thì bầu không khí trong nhà lập tức trở nên trong lành.
Dương Quân Tô ngồi xuống trước bàn ăn, tay cầm bánh bao lên ăn.
Diệp Hương Vân tức tới mức thở hổn hển nói: "Con còn ăn được nữa à?"
Dương Quân Tô cũng không khách khí với bà ấy: "Mẹ đừng chọc con, con uống quá nhiều nên bây giờ vẫn còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nu-cuong-nhan/4007152/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.