“Đường đỏ mua hôm qua, có thể pha nước uống sau khi ăn bánh bao.”
“À, bịch đường đỏ đó hả, em đưa cho chị Kiều rồi.”
“Đưa hết rồi?” Dương Vũ buồn bực, bịch đó cũng phải một cân đấy.
“Ừm, chị ấy đem rất nhiều rau qua.” Sở Đình chỉ vào đống rau trong góc.
Dương Vũ nhìn sang, một mớ đậu đũa, ớt xanh, trong đội mấy thứ này một hào là có thể mua được một đống, xem ra nàng dâu mới là người tiêu tiền như nước rồi!
…
Mặc dù là người tiêu pha phung phí, nhưng cưới cũng đã cưới rồi, không thể trả về được, Dương Vũ quyết định sau này ăn cơm sẽ ăn vừa phải như nhà bên cạnh.
Sở Đình cũng biết mình cho nhiều, cô thành thật nhận sai, lần sau nhất định sẽ làm rõ người xung quanh tặng quà thì tặng cái gì và tặng bao nhiêu.
Hai người ăn bánh bao xong thì đi ngủ, bây giờ Sở Đình hoàn toàn không căng thẳng vì có người đàn ông ngủ bên cạnh nữa, có thể là vì ngủ nhiều lần rồi nên quen rồi nhỉ.
Ngày hôm sau, lúc đi làm nhận nông cu, đội trưởng thông báo cho mọi người có thể hái lá khoai lang rồi, Sở Đình không hiểu ý đó là gì, cô cẩn thận tìm tòi kỹ lại ký ức, mới nhận ra rằng đây là khúc dạo đầu cho việc thu hoạch khoai lang. Lá khoai lang có thể xào ăn, lá còn non thì ngon, lá già thì sần sùi ăn không ngon, bây giờ hái cũng hơi muộn rồi.
Nhưng khoai lang lúc trước vẫn chưa thu hoạch đấy, nếu như hái thì có lẽ không lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nhat-ky-phu-tra-the-luoi/1005611/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.