Hai người trở về nhà, Dương Vũ vào trong phòng thay quần áo, Sở Đình cũng chỉ có thể đợi ở nhà bếp, hết cách rồi, cả căn nhà cũng chỉ có hai gian phòng, một gian nhà bếp một căn phòng ngủ, không có chỗ khác.
Ngồi ở trên ghế nhỏ trước bếp, Sở Đình lại quan sát kỹ càng cả nhà bếp, dùng ánh mắt tìm tòi một lần, phát hiện thật sự không có gì cả, ngay cả lương thực phụ bột ngô gì đó cũng không có, chỉ có mấy củ khoai lang. Đây không phải nói giỡn đâu, cái này còn sống như thế nào!
Chẳng lẽ là để ở trong hầm?
Tuy rằng đời trước thành thị mà Sở Đình lớn lên không có phong tục đào hầm, nhưng địa phương này không hẳn là không có, ừ, chắc chắn là để lương thực ở trong hầm.
Sở Đình nghĩ như vậy, Dương Vũ đã thay quần áo xong, đi đến nhà bếp, nhìn thấy vợ mới cưới ngồi ở trên ghế dài ngơ ngác thì nói: “Ngây ngốc cái gì?”
“Ha hả, không có gì, chỉ là suy nghĩ buổi tối ăn gì, lương thực trong nhà ở đâu?” Sở Đình thử thăm dò hỏi ra miệng.
“Không phải ở đây sao? Không nhìn thấy ư?” Dương Vũ tùy ý chỉ vào mấy củ khoai lang ở góc sáng sủa đó.
Không thể nào! Cái này Sở Đình thật sự không biết nói gì.
Dương Vũ thấy trên mặt vợ mới cưới không thể tin dáng vẻ ngốc nghếch, nhịn không được nở nụ cười, nói: “Đùa em thôi, mấy củ khoai lang đó sao ăn đủ, ngày hôm qua làm đám cưới lương thực trong nhà đều dùng hết, ngày mai tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nhat-ky-phu-tra-the-luoi/1005590/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.