"Ô, vợ chú hai ăn cũng thật nhã nhặn, người trong thành tới đúng là không giống với người nông thôn chúng ta." Hai mắt của vợ anh cả Vương Phương thấy bộ dạng ăn cơm của Sở Đình, cười nói.
Ánh mắt của cả nhà đều hướng về phía Sở Đình, Sở Đình lại không biết nên nói cái gì, chỉ có thể tiếp tục cười vùi đầu ăn cơm, lần này ăn cũng không giống lúc đầu gắp từng đũa từng đũa, mà là duỗi đũa lùa cơm trong chén vào miệng.
Thật vất vả ăn hết một bữa cơm gian nan, Sở Đình cố ý ăn sau cùng, sau đó thấy tất cả mọi người ăn xong rồi cùng dọn dẹp bàn với chị dâu cả, cô suy nghĩ con dâu mới vào có phải cần làm những việc này hay không, quả nhiên nhìn thấy cô làm cũng không ai ngăn cản. Hiện giờ cũng không có nước rửa chén, chén rửa xong vẫn có một chút mỡ dầu dính, tay Sở Đình cũng có chút dầu, khó chịu cực kỳ, chỉ có thể chịu đựng.
Cơm nước xong xuôi mọi người ngồi ở nhà chính nói chuyện, bàn ăn cơm cũng thu về, vừa rồi ông Dương vẫn ngồi ở phía trước vẻ mặt nghiêm túc nói với Dương Vũ: "Cưới vợ, lập gia đình, về sau hãy sống cho tốt, không cần chạy tới thành phố, thành thật ở nhà trồng trọt kiếm công điểm không có gì tốt hơn!"
Dương Vũ không đáp lời, ngồi ở trên ghế, lộ ra một biểu cảm không kiên nhẫn.
"Có nghe thấy không, cha nói chuyện với con đấy!" Ông Dương thấy bộ dạng cứng đầu đó của Dương Vũ thì tức giận.
"Nghe thấy rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nhat-ky-phu-tra-the-luoi/1005585/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.