Người thanh niên nhìn thấy lớp da vàng ố bên ngoài bánh lòng đỏ trứng gà, rắc mấy hạt vừng trắng, dưới lớp vỏ bánh có chút rớt xuống, vừa nhìn chính là món bánh ngon miệng.
Đừng nhìn bề ngoài bánh hạt dưa khiêm tốn, anh ta vừa nhìn đã biết hương vị chắc chắn không tệ.
Người thanh niên nuốt nước miếng, miễn cưỡng bảo vệ hình tượng của mình, "Cám ơn, tôi không ăn đâu, bánh thơm ngon như vậy cũng không dễ mua."
Kiều Tĩnh An cười, "Là tôi tự làm, cứ ăn tự nhiên, đừng khách khí."
"Vậy tôi không khách khí nữa?"
Kiều Tĩnh An nhét bánh nướng vào tay anh ta.
Tên này đúng thật không khách khí, một miếng cắn nửa miếng bánh lòng đỏ trứng gà, lộ ra lòng đỏ trứng muối và nhân đậu đỏ bên trong.
"Mẹ ơi, đã lâu lắm rồi tôi chưa từng ăn đồ ăn nhẹ ngon như vậy. "Nuốt một ngụm, luyến tiếc không cắn hết nửa chiếc bánh còn lại. Cuối cùng vẫn là chia ra vài miếng nhỏ để ăn.
"Hôm nay miệng có thể hưởng phúc rồi." Vẻ mặt hưởng thụ đem miếng bánh hạt dưa cuối cùng ăn hết.
Kiều Tĩnh An bị anh ta chọc cười.
Làm một người thợ ăn bánh, gặp phải thực khách như vậy, đây đúng là một điều rất vui.
Chàng trai ăn điểm tâm của cô, trong lòng cho rằng cô là đầu bếp thạo nghề, lảm nhảm nói giới thiệu điểm tâm miền Nam cho cô nghe.
Kiều Tĩnh An chủ yếu nghe cậu ta nói, thỉnh thoảng chen vào hai câu.
Chàng trai càng nói hăng sáy hơn.
Người phục vụ lên món, cậu chàng mới dừng lại.
Cậu nhóc cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nhat-ky-nuoi-con-cua-me-ke/4563866/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.