Lúc mới đầu Cố Chi Nghiên còn không biết lời nói này của người đàn ông có ý gì, mãi đến khi nhìn thấy đôi mắt đen láy của anh nhìn thẳng vào ngực cô, cô mới chợt hiểu ra, cô vội vàng oán trách trừng người đàn ông, sau đó cầm lấy quần áo ở một bên nhét vào trong tay anh.
- Không đứng đắn, nhanh đi tắm rửa đi, đừng để muộn quá, lát nữa làm ầm ï bọn nhỏ."
An Tĩnh Nguyên nhìn thấy dáng vẻ tư thế thẹn thùng của cô, lồng ngực ngứa ngứa giống như bị mèo con cào, anh nhận quần áo từ trong tay cô, rất nhanh đi tới phòng tắm
Lúc này đã là tháng tư rồi, ban đêm cũng rất ấm áp, anh trực tiếp tắm nước lạnh, trước kia khi tắm rửa anh chỉ can mấy phút là đủ, nhưng bây giờ có hai bảo bối, lại còn ra ngoài làm việc lâu như vậy, khắp người bụi bặm, anh mất mười mấy phút để tắm rửa sạch sẽ mọi ngóc ngách trên người.
Anh mang theo tâm trạng vui vẻ trở về nhà, hai nhóc con vẫn như cũ ngủ ngon lành trên chiếc giường nhỏ, mà người phụ nữ đứng bên chiếc giường, cúi người nhẹ nhàng quạt cho hai anh em.
An Tĩnh Nguyên nhìn cô hạ eo nâng mông, trong đầu tự động nảy lên những hình tượng không thích hợp cho trẻ con, anh nhẹ nhàng đi tới, từ phía sau ôm lấy eo của người phụ nữ.
Cố Chi Nghiên giật nảy mình, quay đầu nhìn chằm chằm anh:
- "Sao anh đi mà không có tiếng động gì vậy?”
Từ sau khi bận rộn với việc ở cửa hàng, An Tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nguoi-vo-ngot-ngao/4101510/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.