"Vậy anh mua nhiều đồ ăn thế làm gì?"
Cô hỏi An Tĩnh Nguyên:
"Tết anh mua thêm thịt chúng mình nấu ăn là được rồi, giờ phải tiêu tiền vào nhiều việc lắm."
An Tĩnh Nguyên không nói gì, đưa tờ báo cho cô xem:
"Đọc cái này trước đi, anh nghĩ cái này đáng để mua đồ ăn mừng đó."
Cố Chi Nghiên nghi ngờ nhìn anh, tờ báo bị Hà Lệ Xu đứng bên cạnh cầm lấy, bà vừa liếc mắt thì đã thấy chỗ mà đám đàn ông đứng vây quanh.
Tuy rằng Cố Chi Nghiên đã biết từ trước rằng đây là lúc địa chủ được xóa tội, nhưng khi nhìn thấy mấy chữ trên báo cô vẫn hơi sững sở, lát sau mới hỏi:
"Đây là thật à?"
An Tĩnh Nguyên gật đầu:
"Thật đó, anh đã hỏi rồi, chắc là không lâu nữa sẽ có thông báo của Đảng thôi, đến khi đó nhà mình..."
Anh còn chưa nói dứt lời, Hà Lệ Xu đã giật lấy tờ báo lao vào trong phòng của bà cụ, Cố Chi Nghiên bị hành động bất thình lình của bà dọa sợ, sau đó, có tiếng Hà Lệ Xu nói chuyện với bà cụ ở bên trong phòng truyền ra, giọng nói bà còn hơi nghẹn ngào.
"Mẹ, mẹ đọc đi, mẹ đọc cái này đi...
"Sau này chúng ta không bị khinh bỉ nữa rồi, chúng ta không còn là thành phần địa chủ nữa rồi..."
Hẳn là đã kìm nén quá lâu, nên Hà Lệ Xu mới nói được một hai câu là đã bật khóc oa lên, tiếng khóc ấy có hơi đáng thương, Cố Chi Nghiên hơi lo lắng, muốn đi vào xem thế nào nhưng lại bị An Tĩnh Nguyên kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nguoi-vo-ngot-ngao/4101489/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.