Thật sự là người so với người, có thể tức chết người khác! Bây giờ nhìn thấy bộ mặt nói chuyện vui vẻ của Cố Chi Nghiên, chua chát trong lòng Lưu Hồng Hà liền tuôn ra, bây giờ điều kiện ở quê không tốt, mang thai một đã là giày vò rồi, Cố Chi Nghiên vậy mà mang thai đôi, đến lúc đó sinh nở sẽ giống như là cánh cổng đi vào quỷ môn quan, xin chúc mừng, đợi đến lúc sinh ra lại nói.
Bà ho một tiếng, tiếng cười quái khí, nói:
- "Vậy cô phải chú ý một chút, bây giờ không dễ sinh con, cô còn mang thai đôi, đừng ăn quá nhiều, đến lúc sinh không được, cũng đừng làm đứa con xảy ra điều gì ngoài ý muốn."
Có người thân cận với Lưu Hồng Hà cũng phụ họa:
- "Đúng rồi, cô mang thai đôi là sinh ở nhà hay đi viện sinh, chúng ta cách bệnh viện cũng quá xa, đến lúc đó rất phiên phức."
Mọi người dường như nghe được ý chúa chát trong lời nói của Lưu Hồng Hà, nhưng mà mọi người đều trong cùng một đội, mặc dù lời của bọn họ có khó nghe, nhưng mà cũng không phải vô lí, mọi người lập tức phản ứng —
- "Quả thật, đến lúc sinh đôi sẽ rất phiền phức, Chi Nghiên, cô phải chuẩn bị tốt vào."
- Vậy thì đi bệnh viện sinh đi, dù sao chúng ta có máy kéo, quãng đường như vậy cũng không quá xa."
- "Nếu như lo lắng thì gần đến ngày sinh các người nhập viện đi, tôi thấy lúc trước công xã cũng có người làm như vậy rồi."
Chuyện vốn dĩ đang vui vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nguoi-vo-ngot-ngao/4101485/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.