Triệu Khang Vân thấy cô mang có vẻ không kiên nhẫn và ghét bỏ khi thấy mình, tâm trạng chùng xuống.
Không biết từ khi nào mà cô đã thay đổi, một người vốn rất ôn nhu trở nên đặc biệt gai góc, giống như biến thành một người khác hoàn toàn, nhưng mặc kệ thay đổi như thế nào, ít nhất cô còn nguyện ý qua lại với anh.
Thế mà sau khi chuyện hẹn hò phát sinh, cô lại khác đi, không còn để ý tới anh nữa, thậm chí còn bảo Ngô Ngọc Chỉ nói với anh là muốn tuyệt giao, hiện tại gặp nhau thế mà cô làm ra vẻ mặt này.
"Anh vẫn luôn muốn gặp em."
Triệu Khang Vân mím môi nói.
"Nhưng tôi không muốn gặp anh."
Ngô Ngọc Như cười lạnh một tiếng, Triệu Khang Vân không chỉ gây phiên nhiễu mà còn đặc biệt ngây thơ, Lưu Hồng Hà đã mắng cô thành tàn hoa bại liễu này nọ thế mà còn ngây thơ cho rằng hai người còn có thể ở cùng một chỗ? Mấy ngày nay không chỉ một lân nhờ người nói muốn gặp mặt, dù cô từ chối bao nhiêu lần cũng vô dụng, quả thực chính là keo da chó!
Nếu đổi lại là trước kia, Ngô Ngọc Như nhất định sẽ nói chuyện đàng hoàng, nhưng hiện tại không cần thiết nữa rồi.
"Mẹ anh đã mắng tôi tan nát thế kia mà anh còn có mặt mũi nói muốn gặp tôi sao?"
"Rất xin lỗi."
Triệu Khang Vân vội vàng xin lỗi.
"Em biết mẹ anh miệng độc, nhưng trong lòng anh em vĩnh viễn quan trọng nhất."
"Mấy ngày nay anh rất nhớ em, rất muốn biết em sống thế nào, thi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nguoi-vo-ngot-ngao/4101467/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.