Cố Chi Nghiên nin thở, đang định há mồm thì An Tĩnh Nguyên nói trước rồi:
"Đi huyện tìm thuốc cho mẹ, sau đó trễ giờ nên không thể bắt xe trở về."
Dứt lời, Cố Chi Nghiên sửng sốt, Cố Vĩ Minh cũng sửng sốt hỏi:
"Tìm thuốc gì?"
An Tĩnh Nguyên tiếp tục nói: "Tinh thân mẹ tôi có vấn đề, tôi biết bà ấy vẫn luôn uống thuốc tây, loại thuốc này kê đơn rất đắt, cho nên tôi muốn nhờ người hỏi xem có bán rẻ hơn không."
Cố Chi Nghiên nghe anh trả lời mà thoáng thở phào nhẹ nhõm, thì ra người đàn ông này đã sớm tìm cớ, cảnh giác hơn cả cô, thế này thì cô liền yên tâm.
Cố Vĩ Minh nghe vậy mới nhớ tới Hà Lệ Xu phải uống thuốc ức chế bệnh.
"Vậy anh tìm được thuốc chưa?"
An Tĩnh Nguyên đáp: "Không có, loại thuốc này chỉ có bệnh viện mới có."
Cố Vĩ Minh nhíu mày, tuy rằng lén tìm thuốc quả thật không được nhưng nếu không lấy được thì thôi, cũng không tính là tốn công vô ích.
"Được, việc này anh đã nói rõ, trên lá thư kia nói tối hôm qua anh giao dịch với người khác ở ven đường là chuyện gì?”
An Tĩnh Nguyên thầm cười lạnh, cắn răng nói:
"Người tố giác tố cáo tôi giao dịch cái gì? Có thể nói ra không? Bức thư này chỉ nói tôi giao dịch với người khác nhưng không có nói rõ cái gì!"
Quả thật trong thư không viết nội dung giao dịch, chỉ nói tối hôm qua An Tĩnh Nguyên giao dịch với người khác trên đường lớn của đại đội, ngay cả giao dịch với ai cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nguoi-vo-ngot-ngao/4101464/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.