"Cần gì phải đợi hai ngày nữa chứ?”
Cố Chi Nghiên sáng mắt lên nói:
"Ngày mai là ngày họp phiên chợ, ngày mai chúng ta lên đó luôn, nếu không làm được còn biết đường thôi luôn cho xong chuyện."
An Tĩnh Nguyên suy nghĩ một chút, xét thấy cũng được, dù sao ngày mai cũng có một chuyến xe buýt vê thôn, mai lên đó có khi còn được về luôn trong tối:
"Được, vậy chốt ngày mai đi."
Thế là sáng hôm sau, sau khi rời giường, hai người họ đã đi lấy tảng mật rồi xuất phát lên thị trấn.
Vào trong thị trấn rồi, An Tĩnh Nguyên mới gọi một cuộc điện thoại, người kia trực tiếp mời họ đến văn phòng của nhà máy, nhà máy cách thị trấn hơi xa một chút, hai người ngồi tận hai chuyến xe buýt khác nhau mới có thể đi tới điểm đến.
Trong văn phòng của họ cũng có rất nhiều mẫu mật ong khác nhau.
Thấy vậy, An Tĩnh Nguyên cảm thấy rằng danh tính của người này chắc không phải giả nữa rồi.
Người ra thương lượng với bọn họ là một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi, tên là Hạ Đại Lâm, vẻ ngoài hòa nhã thân thiện, trên mu bàn tay có nhiều nốt sần gồ lên, vừa nhìn là biết là do ong đốt.
Sau đôi ba lời chào hỏi niềm nở vui vẻ, đợi khi cả ba người đều ngồi xuống rồi, Hạ Đại Lâm mới nói:
"Mật ong hàng mẫu có mang tới không?"
Nghe vậy, An Tĩnh Nguyên vội vàng đưa các mẫu mật mà anh mang theo.
Hạ Đại Lâm vừa nhìn đã cười tươi và nói:
"Anh có cả mật ong rừng và mật ong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nguoi-vo-ngot-ngao/4101459/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.