Cô ta ngất đi, khiến cho Triệu Khang Van sợ tới mức hoảng hốt la lên. Giọng hét xuyên qua màn đêm, kinh động chim chóc sống trên cây vội bay đi.
Phía bên này, Cố Chi Nghiên cũng thừa dịp Lưu Hồng Hà quấy rối mà quay trở lại đường nhỏ.
Trên đường cô gặp An Tĩnh Nguyên đến đón.
Hai người mới vừa chạm trán thì chợt nghe nơi ngôi nhà cũ truyên đến tiếng kêu sợ hãi.
Hai người cùng nhìn về một phía, Cố Chi Nghiên cười nói:
"Không lẽ Triệu Khang Vân đã bị Lưu Hồng Hà đánh?”
"Không phải."
An Tĩnh Nguyên nghe ngóng xong nói:
"Hình như là Ngô Ngọc Như bị ngất thôi."
"Ngô Ngọc Như sao lại yếu ớt như vậy chứ?"
Cố Chi Nghiên nghe vậy kinh ngạc:
"Hay là bị Lưu Hồng Hà đánh bất tỉnh?"
An Tĩnh Nguyên lại không nghĩ là Ngô Ngọc Như yếu ớt:
"Có Triệu Khang Vân ở đó thì Lưu Hồng Hà sẽ không cơ hội đánh cô ta. Anh nghĩ quá nửa là cố ý ngất đi, nhằm tranh thủ sự ủng hộ của Triệu Khang Vân."
Cố Chi Nghiên bừng tỉnh ngộ, lấy sự hiểu biết của mình về Ngô Ngọc Như, dường như cô ta am hiểu diễn xiếc, có Triệu Khang Vân ở bên cạnh, sao cô ta có thể không ngất? Hơn nữa, nếu cô ta không ngất đi thì sao có thể đối mặt với câu hỏi của mấy người kia?
Bóng đêm đen đặc, chỉ có ánh sáng mờ nhạt phát ra từ đèn pin. An Tĩnh Nguyên kéo tay người phụ nữ, cẩn thận xem xét cô từ trên xuống dưới.
Anh vội hỏi:
"Vừa rồi lúc trốn đi em có bị thương không?”
"Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nguoi-vo-ngot-ngao/4101455/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.