Cho dù là thế nào thì đều là bọn họ buôn bán có lời, Cố Chi Nghiên sao có thể không đồng ý, cô sững sờ gật đầu. 
"Thích thú đến ngu người rồi hả?" 
An Tĩnh Nguyên nhìn thấy vẻ ngu ngốc của cô, anh cười cười: 
"Cũng là do em lợi hại, lúc trước anh nuôi mật, suýt chút nữa không nuôi được.” 
Cố Chi Nghiên đang cao hứng, cô cất tiền đi, nhưng cũng không quên kể chuyện buổi chiêu Ngô Ngọc Như đến đây nói cho anh nghe: 
"Em không biết anh ta hẹn gặp em làm cái gì, nhưng em không muốn dây dưa mãi với bọn họ, em muốn trêu đùa bọn họ." 
An Tĩnh Nguyên hơi nheo mắt lại: 
"Em muốn trêu đùa như thế nào?" 
Cố Chi Nghiên suy nghĩ một lát, cô ghé sát mặt, cúi đầu vào tai nói kế hoạch của mình nói cho người đàn ông nghe. 
An Tĩnh Nguyên nghe xong, suýt chút nữa cười sặc: 
"Em xác định phải làm như vậy hả?” 
Cố Chi Nghiên gật đầu: 
"Có vẻ cô ta không muốn em sống tốt, nếu đã như vậy, em sẽ đánh đòn phủ đầu trước." 
An Tĩnh Nguyên trầm tư trong chốc lát: 
"Được rồi, em trêu đùa bọn họ đi." 
Sau bữa cơm chiều, Ngô Ngọc Như rất nhanh đã tới nhà họ An. 
Cố Chi Nghiên đang rửa chén, An Tĩnh Nguyên thì ở một bên nói chuyện. 
Ngô Ngọc Như không có cơ hội gọi cô đi ra. 
Cô ta đứng ngoài cửa sổ trông chờ, đến khi trời tối đen thì Cố Chi Nghiên mới từ trong sân đi ra. 
Ngô Ngọc Như hơi bực bội, vừa nhìn thấy cô thì nói: "Cô đến muộn quá đấy, chân Triệu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nguoi-vo-ngot-ngao/4101451/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.