----“Còn may là An Tĩnh Nguyên đến kịp, nếu không ai biết được sau đó xảy ra chuyện gì.
”Lưu Hồng Hà thấy mọi người đều hướng về phía nhà họ An, tức đến nỗi muốn hộc máu, nhưng mà bà ấy lại có chút đắn đo, nếu như Cố Chi Nghiên thực sự dốc sức mà kiện họ, vậy thì bọn họ thật sự há miệng mắc quai.
“Tôi không có!” Triệu Khang Vân nghiến răng nghiến lợi nói.
“Anh có!” Cố Chi Nghiên và An Tĩnh nguyên cũng không chịu thua.
“Đừng tranh cãi nữa, chuyện này cứ như vậy đi.
”Tay Triệu Chấn Quốc chỉ vào An Tĩnh Nguyên và Triệu Khang Vân, sắc mặt nghiêm nghị, “Không được lưu manh, cũng không được đánh nhau, hai người nếu như có lần sau, ai vi phạm sẽ trừ công điểm, nếu không được thì đích thân tôi đưa lên đồn cảnh sát.
“Được, nhưng mà Triệu Khang Vân phải xin lỗi.
”An Tĩnh Nguyên lạnh lùng hướng về phía người đàn ông với khuôn mặt đầy máu, “Nếu không tôi không dám đảm bảo lần sau nhìn thấy anh ta sẽ không ra tay.
”“Vì cái gì!” Triệu Khang Vân cắn chặt răng, “Chuyện tôi không làm, anh còn đánh tôi đến sống dở chết dở, vì cái gì mà tôi phải xin lỗi cô ta.
”“Chẳng phải anh còn sống tốt sao?”An Tĩnh Nguyên nhìn chằm chằm vào sắc mặt hung ác nham hiểm của anh ta, lộ ra vẻ thù địch thời niên thiếu của anh ta, “Không xin lỗi vậy thì chuyện này không cần thương lượng nữa, lần sau còn gặp anh ta thì tôi còn đánh.
”Đầu Triệu Chấn Quốc như sắp nổ tung, chỉ vào Triệu Khang Vân, “Anh xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nguoi-vo-ngot-ngao/4101420/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.