----Không làm được gì, cô ta đành phải tiếp tục nói:“Em biết cuộc hôn nhân giữa hai người là giả, nên em xin anh hãy buông tha cho chị Chi Nghiên đi, chị ấy vẫn phải thi cử, vẫn phải học đại học, chị ấy còn cả một tương lai tươi sáng phía trước, chị ấy không thể chỉ vì một cơn nóng giận mà hủy hoại cả tương lai xán lạn của mình được.
"Nghe cô ta nói xong, An Tĩnh Nguyên trầm ngâm hỏi:"Vậy cô cho rằng hai chúng tôi! nên ly hôn sao?"Thấy anh cuối cùng cũng hiểu được ngụ ý của mình, khóe môi Ngô Ngọc Nhu khẽ nhếch lên, lộ ra một nụ cười đểu trá, may sao bóng đêm tối mịt hiện giờ vừa hay có thể che lấp đi cái biểu cảm không ai có thể nhìn thấy được của cô ta hiện giờ.
Rất nhanh sau cô ta vội kiềm chế cảm xúc hưng phấn, giọng nói lúc này làm như thể tiếc nuối lắm:“Đúng vậy, em biết điều này thật không công bằng và anh cũng không thể chấp nhận được, nhưng chị Chi Nghiên ngay từ đầu cũng đâu có thuộc về anh đâu.
”Ánh mắt của An Tĩnh Nguyên đầy sự ngỡ ngàng y như nghe thấy điều vô lý mà nhìn chằm chằm cô ta, cái loại mà đã biết hôm đó là ngày kết hôn của chị em tốt mình, ấy vậy mà vẫn mập mờ với chú rể người ta.
Bây giờ lại nắm lấy cái danh nghĩa vì để tốt cho chị em mình mà nói lăng nhăng, người như vậy quả thực không biết xấu hổ.
“Cô thật là vô liêm sỉ đấy, chuyện cô ấy kết hôn với tôi không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nguoi-vo-ngot-ngao/4101408/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.