----Anh không thể để An gia nghèo như vậy, càng không muốn nhìn thấy người khác từ trên cao khinh thường An gia, anh không chỉ muốn bán mật ong, sau này nếu có cơ hội sẽ còn bán nhiều hơn nữa kìa.
Huống chi bây giờ anh đã có gia đình, còn có thêm trách nhiệm, mạo hiểm vì ích lợi thì có gì không đáng?Nhưng anh không nói với cô như vậy mà đổi lời:"Em đừng nghĩ nữa, tiền anh đã lấy hết rồi, anh đưa em đi bệnh viện trước.
"Sau hai ngày quen biết này, Cố Chi Nghiên dường như đã hiểu rõ hơn về người đàn ông này, anh nói rằng nếu đã làm thì sẽ không dễ dàng thay đổi, hơn nữa bây giờ ong cũng đã nuôi cả rồi, không bán chúng thì cũng không được.
Cô dừng lại, tỏ vẻ khó hiểu nhìn người đàn ông:"Sao anh lại đưa em đến bệnh viện?"An Tĩnh Nguyên hơi quay đầu nhìn cô, khóe mắt như có nước chảy ra:"Không phải tối hôm qua nói muốn đến bệnh viện xem miệng sao?"Cố Chi Nghiên ngay lập tức nghẹn ngào, cô nói rằng chỉ vì cô muốn anh hôn cô vào tối hôm qua, anh không hôn cũng không sao, nhưng bây giờ anh còn có can đảm để đề cập đến điều đó với cô à?Những lời nói của người đàn ông làm mũi của cô tức đến nỗi bốc khói:"An Tĩnh Nguyên, anh đang muốn chọc giận em phải không?""Anh không có.
"An Tĩnh Nguyên nhìn hai má cô sưng phồng, rất muốn bóp má cô:"Nếu em không muốn đi, vậy chúng ta đi hợp tác xã tiếp thị cung ứng đi.
"Nói xong, anh ta nắm lấy tay áo của người phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nguoi-vo-ngot-ngao/4101402/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.