Biết hai người không chịu thiệt thòi gì, bà cụ Cổ cũng không nói gì thêm mà chỉ vào mũi hai người trách mắng: “Nếu không phải là có cái cuốc của Tiểu Na thì hai con đã được khiêng từ dưới đất về chứ không phải là tự bước về.
Nhà họ Chu cũng đã dùng đến lưỡi liềm rồi mà hai đứa còn không biết tránh.
”Chương Xuân Hoa và Lý Đại Yến cùng cúi đầu nghe dạy dỗ.
“Bình thường ở nhà có gì cũng có thể nhịn, sau khi ra ngoài thì cả một câu chửi mắng của người khác cũng không nhịn được sao? Mấy đứa trẻ trong nhà đều đã đến tuổi bàn việc kết hôn, hai đứa không muốn có con dâu nữa có phải không?”Chương Xuân Hoa và Lý Đại Yến nhanh chóng cúi đầu sát xuống ngực, Cổ Thành Trung và Cổ Thành Nhân đứng bên cạnh có hơi không đành lòng, nhưng mà cũng biết lúc này thì nên để mẹ mình răn dạy mới được.
Ông cụ Cổ và Cổ Thành Lễ phấn khởi quay về còn chưa vào cửa đã nghe thấy giọng điệu răn dạy của bà cụ Cổ, ít nhiều thì ông cụ Cổ cũng biết chút chuyện, còn Cổ Thành Lễ thì không hề biết gì.
Ông ta cũng không để ý cơn giận của bà cụ Cổ đến từ đâu, trực tiếp toét miệng để lộ răng, lấy đồ ở trong sọt ra, chỉ thấy tay phải của ông ta cầm một con cá trắm cỏ khoảng một cân đứng trước mặt bà cụ Cổ.
“! Thằng ba, được việc rồi à?”Quả nhiên bà cụ Cổ bị hành động và món đồ của Cổ Thành Lễ làm dừng lại, lập tức đứng dậy trừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nguoi-ngoai-hanh-tinh-lam-giau/4084834/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.