“Em còn biết điêu khắc à?”Cổ Hành Phong kinh ngạc hỏi.
Cổ Na sững sờ, nói qua loa: “Vâng, hàng xóm nhà em có người làm cái này, làm đồ dùng trong nhà, em cũng học một vài thứ, còn làm được.
”“Mấy đồ này khá là đắt đấy, trên tủ quầy của chú ba có trưng bày, rẻ nhất cũng phải một tệ đó.
”Cổ Hành Vũ chép miệng, Cổ Hành Phong lại cảm thấy cho dù Cổ Na có biết điêu khắc, cũng không đạt đến trình độ của mấy thứ bày trên quầy.
Cổ Na cũng không nói nhiều, sau khi làm xong việc nhà, Cổ Na đến phòng chứa củi tìm một khúc rễ cây, rửa sạch sẽ đất cát, sau đó cô phát hiện ra cái gốc cây này có rất nhiều sợi rễ, nếu dùng để điêu khắc một con sơn tước thì không đẹp.
Cổ Hành Vũ hào hứng làm trợ thủ cho Cổ Na, Cổ Na bảo anh ta lấy cho mình một con dao nhỏ, sau đó lại muốn một cái dùi đục, cuối cùng còn muốn một dụng cụ đào móc.
“Bắt đầu được chưa?”Chuẩn bị tất cả dụng cụ xong xuôi, Cổ Hành Vũ nhìn khúc rễ cây trước mặt Cổ Na.
“Ừm.
”Vẻ mặt Cổ Na nghiêm túc, duỗi tay cầm lấy khúc cây ôm vào trong lòng, một tay cầm con dao nhỏ bắt đầu gọt đẽo, Cổ Hành Vũ chỉ thấy hoa mắt, đợi đến khi Cổ Na dừng tay lại, khúc rễ kia đã được tỉa tót rất nhiều, tiếp đó Cổ Na bắt đầu dùng dùi đục phác họa hình dáng, sau đó lại dùng dao…“Đây, đây quá lợi hại rồi.
”Mấy anh em Cổ Hành Vũ trợn trừng mắt nhìn bức tượng điêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nguoi-ngoai-hanh-tinh-lam-giau/4084828/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.