Edit: Hà My 
Beta: Tiểu Tuyền 
“Nồi của tôi ——” Bà Hàn thét lên âm thanh tê tâm liệt phế. 
Lâm Lam bận rộn khuyên nhủ: “Bà bọn nhỏ, bà phải rộng lượng chút, thấy rộng ra chút ít. Là của bà sẽ là của bà, không phải của bà cũng không thể cưỡng cầu, đây không phải là ngài vẫn hay khuyên con sao.” 
Nguyên chủ muốn tiền, bà bọn nhỏ chính là nói câu này, khi đó không biết cao cao tại thượng bao nhiêu đâu. 
“Cô, cô ——” 
Chị dâu cả bận rộn khuyên nhủ: “Em dâu a, đừng nói.” 
Chị dâu Hai cũng khóc lên, lại nháo thành một đoàn. 
Đang ồn ào, Anh hai Hàn cùng Anh cả Hàn trở lại. 
Lúc này Đại Vượng cũng khiêng một cái nồi khác chạy về, hai người nhìn từ đàng xa, giống như một cái nồi lộn ngược, bên dưới mọc ra một cặp chân, chạy còn rất nhanh. 
Anh hai Hàn buồn bực nói: “Đại ca, anh nhìn thấy cái nồi mọc chân không?” 
Anh cả Hàn nói: “Là đứa bé nào vậy.” 
Vừa nói, Đại vượng đã đội nồi chạy tới, mắt từ bên trong cái nồi thủng thấy hai người, liền hô một tiếng chạy về hướng nhà, phía trước có ngưỡng cửa cậu nhìn không tới, lảo đảo một chút thiếu chút nữa đem nồi quăng ra. 
Anh cả Hàn kinh hô: “Cẩn thận ngưỡng cửa!” 
Đại Vượng đã người ổn định, “Yên tâm, sẽ không đập thủng nồi.” 
Cậu lại chạy về nhà chính, cũng không cần người khác hỗ trợ, cả hai cánh tay phát lực, thoáng cái đem nồi trả lại, nửa người cũng chui qua. 
Cũng may sức lực của cậu bé hơn hẳn bạn cùng lứa tuổi, phải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nguoi-dan-ba-danh-da/969866/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.