Lý Trường Hà gật gật đầu, vừa gọi mấy người khiêng heo rừng xuống núi, vừa sai đưa Quý Mặc Nhã theo ông xuống núi đến công xã, "Tống Du, cháu và Tiểu Mạn cũng đuổi theo, chúng ta cùng nhau đi qua nói rõ ràng chuyện này.”
Tống hiệu trưởng và chú Tiểu Vương hao phí sức mũi già, mới giúp cháu gái tranh thủ một danh ngạch tham gia thi, xảy ra chuyện, thế nào cũng phải nói với bọn họ một tiếng, còn có thân thể cháu gái, cũng phải đến bệnh viện thăm khám.
"Thông báo đâu!" Lý Mạn vội vàng nhắc nhở.
Tiểu Mao: "Ở đâu, chị Tiểu Mạn, em đi lấy.”
Lý Mạn chỉ vào bụi cây phía trên.
Tiểu Mao không nói hai lời, vội vàng chạy lên, tìm phong bì, chạy trở lại: "Trả chị!”
Lí Trường Hà trước một bước nhận lấy, rút ra thông báo bên trong, thấy rõ tên người phía trên, mặc dù đã biết, vẫn tức giận cả người run rẩy: "Tốt, ngoan độc! Dương Ngọc Liên thật sự là bản lĩnh lớn, bắt nạt tới trên đầu còn gái ruột luôn!”
Lý Mạn giãy dụa từ trên lưng Tống Du xuống, đau lòng vuốt ve ngực lão gia tử: "Ông nội không tức giận, không có cháu lại tìm.”
Công việc tốt như vậy, đâu phải dễ tìm như vậy, Lý Trường Hà cay đắng giật khóe miệng, nhưng không đành lòng đả kích sự tự tin của cháu gái: "Được, A Mạn chúng ta không hiếm lạ, chúng ta đổi lại việc khác.”
"Ông Lý, các ông tìm được Tiểu Mạn chưa?" Đoàn người vừa đến chân núi, Hà Thiệu Huy đã đầu đầy mồ hôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nguoi-chong-thanh-nien-tri-thuc-cua-toi-la-tuong-quan-xuyen-toi-tu-co-dai/2603443/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.