Lý Mạn giật mình, bọn họ cần nhân tài tiếng Anh, một người là đủ rồi, không có cô là người đứng đầu, còn có hạng hai đã trúng tuyển, cho nên thành tích Quý Mặc Nhã như thế nào căn bản không quan trọng, vì tương đối, Cục Ngoại thương càng coi trọng năng lực điều phối vật tư của cô.
"Đồng chí Lý Mạn, thư chuyển nhượng tôi bảo người gửi đến cục công an thị trấn các cô, sau khi phân biệt bút tích, phiền cục công an các ngài xuất trình giấy chứng nhận gửi tới. Cô yên tâm, nếu là sai lầm của chúng tôi, công việc sẽ không thay đổi, xem như bồi thường, chúng tôi sẽ trả thêm nửa tháng lương cho cô.”
Lý Mạn gật gật đầu, nói một tiếng cảm ơn.
Đồ gửi tới giám định sẽ không nhanh như vậy, cho nên hiện tại có thể phán tội cố ý đả thương người của Quý Mặc Nhã và đồ không rõ nguồn gốc kia.
Lại bởi vì kẹp tóc do cô ta mang từ nhà đến, phán bao nhiêu năm, còn đợi Cục trưởng Trịnh báo cáo, xem tình huống kiểm tra của tỉnh thành đối với cha mẹ cô ta.
Vương Nhạc là cảnh sát dân sự, lại mất đi lòng công chính, bị đuổi khỏi chức vụ công.
Từ cục công an đi ra, Lý Mạn đỡ ông nội Lý đứng ở ven đường, nhìn Quý Mặc Nhã bị người ta vặn cánh tay áp giải đến ngục giam, chờ xét xử cuối cùng, thở dài một hơi, thể xác và tinh thần đều theo đó đột nhiên nhẹ nhàng.
Ông nội Lý thì ánh mắt phức tạp nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nguoi-chong-thanh-nien-tri-thuc-cua-toi-la-tuong-quan-xuyen-toi-tu-co-dai/2603431/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.