Chương trước
Chương sau
‘ Tất tất……’

Hai tiếng còi dồn dập lại lảnh lót vang lên, đại đội Hoa Khê các thôn dân lục đục mà đi ra khỏi nhà, chuẩn bị xuất công làm việc.

Trong viện, Cố Thúy Anh bọc áo bông, gân cổ lên mà hô: “Tô Đào, còn không đứng dậy làm việc?”

Hô xong một lúc sau, còn cùng Chu Hồng Sinh ở kia lải nhải, “Đừng tưởng rằng vừa mới kết hôn là có thể lười nhác, nha đầu từ huyện thành tới, chính là yếu ớt, cô ta có thể tránh công điểm, khẳng định còn không bằng Tiểu Hoa, Tiểu Thảo, con trai lớn của ông cứ một hai phải cưới một tiểu thư yếu ớt như vậy trở về để cung phụng, tôi thấy là chỉ biết ăn mà không biết làm.”

Tô Đào bỗng chốc mở mắt, cô…… không chết sao?

Cô nhớ rõ nhận được tiền cùng tin tức Chu Mục Dã ở xa gửi cho cô, trên tờ giấy nhắn chỉ có một dòng địa chỉ, anh ở xa, hy vọng cô có thể đi tìm anh.

Cô do dự thật lâu, rốt cuộc vẫn quyết định đi tìm anh, trời tối đường khó đi, lúc đi qua cầu, không cẩn thận rơi xuống trong sông, cô không biết bơi lội, nước sông lại rất sâu, lại lạnh băng đến xương, không ai chú ý tại sông nhỏ cô đang hấp hối giãy giụa.

Cô cho rằng cô chết chắc rồi.

Tô Đào nhìn quanh bốn phía, nơi này là phòng của cô và Chu Mục Dã, phòng đất trên tường còn dán chữ hỉ, cô xốc chăn lên liền thấy, trên chăn đơn màu trắng còn có một vết máu màu đỏ sậm.

Là tối hôm qua lúc cô dùng dao nhỏ đâm Chu Mục Dã lưu lại.

Đầu óc cô có chúc ngốc lăng, cuống quít nhảy xuống giường, giày đều không kịp xỏ, đi đến nhà chính, nhìn ngày trên lịch treo tường……

Ngày 3 tháng 12 năm 1976.

Cô trở về mười năm trước, ngày cùng Chu Mục Dã mới vừa kết hôn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.