Chương trước
Chương sau
Đường hẹp quanh co một bên là một ít đất nhà nông, trồng chút rau dưa, dâu tằm phải đợi sang năm vào hạ cùng thu hoạch chung với lúa mạch, còn lại bên cạnh là sông nhỏ, sông nhỏ nước khô hơn phân nửa, bắt đầu vào mùa đông thiếu nước, các thôn dân rảnh rỗi mới có thể đi đào sông, phòng lũ lụt.

Tô Đào dưới chân như có gió, đi nhanh như bay.

Phía sau Tiểu Thảo hô một tiếng: “Chị dâu, kia không phải hướng đi thôn Thủy Khê, chị đi nhầm rồi.”

Tô Đào ở phía trước đáp: “Ừ, chị đi chỗ nhà thầy thuốc Lục lấy chút thuốc.”

Này nông thôn niên đại, chỉ có giáo viên cùng bác sĩ mới có thể được gọi là thầy, thập niên 70 nông thôn Giang Bắc, sẽ không có bệnh viện chính quy, phòng khám cũng không có, chỉ có thầy thuốc, cô muốn đi lấy chuốc thuốc đỏ thoa ngoài da, đi giúp Chu Mục Dã rửa sạch một chút miệng vết thương, nhà thầy thuốc nếu có băng gạc là tốt nhất.

Tiểu Thảo sờ cái ót, nói thầm nói: “Chị dâu làm sao cái gì cũng biết, lại biết thôn Thủy Khê đi như thế nào, còn biết nhà thầy Lục ở nơi nào.”

Tiểu Hoa trên mặt đầy kiêu ngạo: “Nghĩa đây là chị dâu thông minh, thuyết minh chị dâu còn là người học nhiều hiểu rộng, cái gì đều biết.”

Nói xong, lôi kéo tay Tiểu Thảo, bước chân vui sướng đuổi kịp Tô Đào.



Tô Đào dùng một khối tiền ở chỗ thầy Lục mua một bình thuốc đỏ nhỏ, lại dùng năm phần tiền mua một cuộn băng gạc, thầy Lục lại dùng một cái bình thuốc không nhét vài miếng bông cho cô.

Lấy được thuốc mình muốn, Tô Đào không dừng lại, lại mang theo hai nha đầu đi nhanh mà hướng thôn Thủy Khê.

Tuy rằng là mùa đông, nhưng ngày rất dài, lại không có gió, các cô đi nhanh, đi đi trên người liền ấm áp lên.

Tô Đào nhìn đến Tiểu Hoa Tiểu Thảo đều nhịn không được đem nút thắt áo bông đều mở ra, nhịn không được nói: “Đừng để đông lạnh đó.”

Tiểu hoa ngượng ngùng mà nhấp môi cười: “Chị dâu, chúng em không lạnh, đi đường trên người nóng hầm hập lên.”

Tiểu Hoa cùng Tiểu Thảo mặc đều là áo bông trong nhà làm, bên ngoài khoác một cái áo ngắn, trên áo ngắn đã sớm đầy mảnh vá chồng lên nhau, hơn nữa tay áo rất ngắn, vừa thấy đã biết mặc nhiều năm, sợi len bên trong là vài loại màu sắc hợp lại, dùng chính là sợi poly kém nhất, là loại có chất lượng kém nhất kia, trên tay hai đứa đều sinh ra nứt da bệnh ghẻ rồi.

Tới thời điểm mùa đông, phiền toái không muốn giặt quần áo giặt chăn trong nhà, Cố Thúy Anh đều để cho hai nha đầu làm, hồi mùa đông hai nha đầu này đầy tay đều là nứt ra.

Mà lúc ấy Tô Đào một lòng muốn cùng Chu Mục Dã ly hôn, một lòng muốn rời đi thôn Hoa Khê, hơn nữa khi đó tính tình cô tương đối mềm yếu, cũng là hữu tâm vô lực.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.