Chương trước
Chương sau
Tiểu Thảo ở phía sau lưng anh cô ấy không hiểu làm sao, nhỏ giọng nói thầm: “Anh trai bị thương sao? Sao em không biết?”

Tiểu hoa kéo kéo tay áo em gái: “Người lớn bị thương, có khả năng cùng chúng ta, không quá giống nhau.”

Tiểu Thảo cái hiểu cái không gật đầu.

Tô Đào chưa từ bỏ ý định, lại đi tìm đại đội đội trưởng, cùng đội trưởng nói rõ tình huống, đội trưởng khó xử mà tỏ vẻ báo danh tới đào sông, đều là việc một cái củ cải một cái hố, nếu là anh đi rồi, không ai thay thế, kia chắc chắn là không được.

Tô Đào gấp đến độ không có biện pháp: “Kia…… Tôi có thể xử lý một chút miệng vết thương cho anh ấy không?”

Đội trưởng gật đầu: “Nhanh chút, đừng làm chậm trễ công việc.”

Tô Đào vội vàng xoay người, đi đến bên người Chu Mục Dã, nắm một cái đã bắt được tay Chu Mục Dã: “Anh cùng em lại đây.”

Tay cô, vừa nhỏ vừa mềm, tuy rằng sức lực cô không lớn, nhưng Chu Mục Dã lại như bị trúng tà mà đi theo cô hướng địa phương ít người đi đến.

Nhóm thanh niên khiêng đòn gánh trên đê vẻ mặt mang biểu tình ‘ tôi không hiểu ’, tại sao lại như vậy?

Tô Đào túm Chu Mục Dã đi đến trên một sườn núi nhỏ bên cạnh bờ sông, trên sườn núi có cây, nhánh cây trụi lủi, cô để Chu Mục Dã ngồi ở dưới rễ cây, sau đó thật cẩn thận mà từ trong túi áo bông móc ra thuốc đỏ cùng băng gạc vừa rồi mua.

“Em xử lý một chút miệng vết thương cho anh.”



Chu Mục Dã khôi phục biểu tình lạnh lùng: “Không cần.”

Anh thật sự là không hiểu được trong lòng cô vợ nhỏ suy nghĩ cái gì.

Tô Đào nghiêm trang: “Không được, nhất định phải xử lý, không kịp thời xử lý miệng vết thương của anh sẽ nghiêm trọng.”

Nói xong liền động thủ cởi áo của anh, anh mặc áo cánh bằng lông đã nhiều năm, cổ áo sớm đã lỏng, cô động thủ một cái, liền lộ ra một tảng lớn làn da màu lúa mạch.

Mặt Tô Đào lập tức liền nóng lên, vừa đỏ vừa nóng, cô đây là…… Cô đây là đang làm gì?

Chu Mục Dã cũng sững sờ ở nơi đó, mẹ, người thành phố chính là thích ra vẻ, như thế nào làm như vậy?

Cô cũng không kịp thẹn thùng, chân sau quỳ trên mặt đất, sau đó vặn nắp bình thuốc đỏ ra, nhét vào trong tay anh: “Lấy đi.”

Lại lấy một miếng bông ra, chấm chút thuốc đỏ, nắm lấy cổ áo lông đơn của anh, nhẹ nhàng làm sạch miệng vết thương.

Chu Mục Dã cả người cứng đờ đến lợi hại, một cử động cũng không dám, tầm mắt có thể thấy được, môi đỏ kiều nộn của cô, hầu kết anh lên xuống, lập tức đem tầm mắt nhìn qua một bên.

Trước khi biết rõ ràng ý đồ của cô, anh không thể bị sắc đẹp mê hoặc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.