“Cô có việc, cô có thể có chuyện gì? Vừa qua khỏi cửa liền ăn ngon như vậy còn lười biếng, cô cũng không sợ mọi người ở sau lưng cô nói hay sao?”
Bởi vì Cố Thúy Anh cũng muốn lười biếng, nhưng không có lấy cớ danh chính ngôn thuận, bà nhìn bộ dáng Tô Đào lười biếng, đỏ cả mắt.
Bên ngoài còi thổi lần thứ hai, lại không đi ra, xuất công hôm nay liền không tính danh ngạch bọn họ, làm thiếu một ngày, có khả năng thiếu công.
Chu Hồng Sinh lôi kéo Cố Thúy Anh: “Thôi thôi, Tô Đào mới gả tới đây, bà để nó nghỉ hai ngày, đi thôi, đi thôi.”
Ngoài phòng còn có thanh âm hùng hổ: “Mới gả tới đây? Lúc tôi mới gả đến nhà họ Chu các người, không phải ngày hôm sau liền xuống đất làm việc sao? Sao chỉ có cô ta có nhiều vấn đề như vậy?”
Bên ngoài, Chu Hồng Sinh xanh mặt, âm thanh trầm xuống nói: “Được rồi, đừng niệm nữa, không sợ bị người khác nghe được chê cười sao, mẹ chồng cùng con dâu tính toán chi li như vậy làm gì?”
Cố Thúy Anh âm dương quái khí nói: “Tôi có cái gì mà sợ, ai ham ăn biếng làm thì nên bị người ta chê cười, để tôi nói a, hai cái nha đầu kia mùa đông học xong, đầu xuân sang năm cũng đừng cho chúng nó đi học nữa, trong nhà đều sắp không có gì ăn, còn đọc sách cái gì, anh trai chúng nó học đến tốt nghiệp cao trung, có dùng được đâu, còn không phải giống như mọi người đi làm ruộng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-ngot-ngao/2523818/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.