Nhìn nhìn những lễ vật trên đỉnh đầu mình, thím Đường cảm thấy vẫn chưa đủ. Nghiêm túc tự hỏi trong chốc lát, cuối cùng bà cắn chặt răng, lấy đồ hộp trái cây trân quý mà bà vẫn luyến tiếc ăn đem ra.
Đừng xem thường đồ hộp trái cây này, thứ này tuyệt đối là lễ vật cực kỳ quý trọng. Nếu lấy ra đi tặng lễ cùng thu lễ cũng cảm thấy rất có thể diện, đó là còn chưa nói tới loại đồ hộp bà lấy ra tặng chính là đồ hộp sơn tra, quý hiếm nhất trong số các loại đồ hộp.
Sau khi hai vợ chồng son kia ra khỏi phòng, thím Đường đã chuẩn bị xong những lễ vật mang đi lại mặt ngày mai.
Kỳ thật, trong loại tình huống này, nếu có thể mang đi thuốc lá và rượu càng có thể diện hơn, đáng tiếc Hứa Học Quân cũng không hút thuốc, uống rượu. Thực sự ra trong nhà máy cũng ngẫu nhiên có phát phiếu thuốc lá và rượu, nhưng những phiếu này đều bị mấy người nghiện rượu, nghiện thuốc lá chia nhau cả rồi, làm gì còn tới lượt.
Đã chuẩn bị xong lễ vật, Thím Đường còn có chuyện muốn dặn dò.
“Hồng Mân ơi, mẹ nói thật, mẹ chẳng buốn nói với Học Quân, bởi vì nói với nó cũng vô dụng. Nói xong nó gật đầu vâng dạ ngoan lắm, nhưng quay đầu lại hỏi nó lại ngơ ngác chẳng nhớ nổi điều gì, uống phí là một thằng đàn ông. Cho nên mẹ nó với con, những thứ này là mẹ đã chuẩn bị cho hai đứa mang về nhà mẹ đẻ hồi con lại mặt. Lúc trước vì bày tiệc rượu nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-my-tu-tu/1039493/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.